Hắn vốn muốn chuyển dời mâu thuẫn, nhưng bây giờ xem ra không được rồi.
Ông lão lưng còng nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Người này là mối họa, giải quyết hắn trước đã!”
Vừa dứt lời, ông ta liền xông lên!
Mà ở phía sau ông ta, ba người bọn Trần Biệt Giang cũng xông lên theo!
Diệp Huyên thấy bốn bọn họ xông tới, sắc mặt lập tức trở nên dữ tợn, ngay lúc hắn chuẩn bị liều mạng chiến đấu, một cô bé đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.
Tay phải cô bé đút trong túi quần, tay trái cầm kẹo hồ lô, chân phải dậm nhẹ, miệng ngân nga làn điệu không biết tên: “Sông lớn mặc sức chảy a... Sao trên trời chạy đi đâu a... Chạy đi đâu a... Hây a, gà con ơi. . . Hây a hây hây y a... Gặp chuyện bất bình là cho một búa nha... gà con à... À a à a a...”
...
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Cô bé!
Khi nhìn thấy cô bé này, Diệp Huyên liền thở phào nhẹ nhõm.
Trước khi đến hắn đã nhờ Tiểu Linh Nhi gọi cô bé này.
Hắn chắc chắn sẽ không chỉ dùng sức của bản thân để liều mạng đấu với thế lực như nhà Hiên Viên, bởi vì hắn căn bản không đấu lại được!
Chỉ là hắn không ngờ tới, cô bé này đến hơi chậm.
Nếu không phải Giản Tự Tại xuất hiện thì sợ là hắn đã hoàn toàn hết hy vọng rồi!
Cô bé đứng trước mặt Diệp Huyên, bộ đồ trên người thật sự có chút kỳ quái, trong miệng còn