Cho dù là cô gái váy trắng lúc trước, hay là cô bé vừa xuất hiện và Giản Tự Tại từ trên trời, bọn họ hoàn toàn không biết gì cả!
Cô bé không thèm để ý ông lão lưng còng, liếm liếm kẹo hồ lô: “Đợi ta ăn xong! Ta sẽ đánh chết ngươi!”
Diệp Huyên: “...”
Xa xa, ông lão lưng còng kia cười dữ tợn: “Khẩu khí của các hạ thật ngông cuồng!”
Cô bé nhìn ông lão lưng còng, không nói gì.
Cô bé dậm nhẹ bàn chân nhỏ của mình, rất có tiết tấu.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Đúng lúc này, ở bên cạnh ông lão lưng còng, Môn chủ Thiên Môn đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, ông ta đã xuất hiện ở trước mặt cô bé một cách kỳ lạ, cùng lúc đó, một con dao găm chém thẳng vào cổ họng cô bé!
Mà cô bé không né tránh!
Diệp Huyên thấy cảnh này, sắc mặt lập tức thay đổi, hắn đang định ra tay nhưng đúng lúc này, cảnh tiếp theo làm hắn ngây người.
Khi con dao găm của Môn chủ Thiên Môn chém vào cổ họng cô bé, nó lập tức vỡ tan thành bột mịn, cùng lúc đó, Môn chủ Thiên Môn cũng bị đánh ngược lại bay xa mấy trăm trượng.
Không chỉ có Diệp Huyên sửng sốt, tất cả mọi người ở đây đều ngẩn người!
Xa xa, Môn chủ Thiên Môn nhìn