Cứ thế chết rồi!
Chẳng mấy chốc, Thần sư hoàn toàn biến mất.
Diệp Huyên phất tay phải, kiếm Trấn Hồn xuất hiện trong tay hắn, lúc này, trong đầu hắn đột nhiên vang lên giọng nói hưng phấn của Tiểu Hồn: “Tiểu chủ, ta sắp đột phá! Ta sắp đột phá rồi!”
Diệp Huyên cười ha ha: “Vậy thì đột phá đi!”
“Được!”
Nói xong, Tiểu Hồn đi vào trong tháp Giới Ngục.
Diệp Huyên nhìn một vòng xung quanh, lúc này, cao thủ Bắc Cảnh đã hoàn toàn áp đảo Thần Điện!
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Thắng lợi, chỉ còn là vấn đề thời gian thôi!
Diệp Huyên dời mắt nhìn về phía đại điện, hắn cảm nhận được một hơi thở trong đại điện đó.
Một hơi thở khiến hắn cảm thấy nguy hiểm!
Diệp Huyên đi tới cửa đại điện, hắn đang định đi vào, một lực lượng mạnh mẽ đột nhiên tấn công tới từ sau lưng hắn, Diệp Huyên xoay người, nhìn thấy một mảnh lôi quang đang bay tới.
Diệp Huyên đang định ra tay, lúc này, Giản Tự Tại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, nàng ta vung tay phải lên, tia lôi quang kia biến mất!
Mà phía đối diện Giản Tự Tại chính là cô gái tóc trắng.
Cô gái tóc trắng lạnh lùng nhìn Diệp Huyên: “Hay cho tên Diệp Huyên ngươi, không ngờ ngươi sẽ giở trò tiên hạ thủ vi cường!”
Diệp Huyên xoay người đi về phía đại điện, người phụ nữ này không cho hắn đi vào, hắn lại càng muốn đi vào!
Thấy Diệp Huyên vẫn đi về phía đại điện, cô gái tóc trắng híp mắt lại, nàng ta muốn ra tay, nhưng cuối cùng vẫn không, vì có Giản Tự Tại ở đây!
Có Giản Tự Tại ngăn cản, nàng ta ra tay cũng chỉ phí công!
Diệp Huyên cứ thế đi vào trong đại điện, nhưng một khắc sau người hắn đã bay ra ngoài, bay xa gần nghìn trượng!
Giản Tự Tại híp mắt lại, xoay người nhìn về phía đại điện, một người đàn ông cả người phát ra kim quang xuất hiện, người đàn ông lạnh lùng nhìn đám người Diệp Huyên: