Oanh!
Tất cả lôi quang đều biến mất!
Người đàn ông một chân vung tay phải về phía cô gái tóc trắng từ xa: “Vỡ!”
Vừa dứt lời, không gian xung quanh cô gái tóc trắng bắt đầu bị chém đứt, sắc mặt nàng ta thay đổi, vung tay áo lên, vô số sấm sét bắn ra từ trong tay áo của nàng ta.
Ầm ầm!
Không gian kia thoáng chốc bị chôn vùi, bên trong động tối không gian đen kịt kia, vô số lôi quang và một lực lượng mạnh mẽ đang không ngừng tàn phá.
Đọc tiếp tại VietWriter.vn nhé !
Cách đó không xa, sắc mặt Diệp Huyên trở nên nặng nề, hai người trước mặt và Giản Tự Tại và người đàn ông kim quang kia mới thật sự là cao thủ!
Lúc trước giao thủ với cô gái tóc trắng, nếu không ngờ có Nhất Kiếm Vô Lượng, e rằng hắn còn không đấu nổi một trận.
Hai người ở phía xa vẫn còn đang đại chiến.
Diệp Huyên nhìn người đàn ông kim quang ở đối diện Giản Tự Tại, mà lúc này, người đàn ông đó cũng đang nhìn về phía hắn.
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tỷ, tỷ giữ chân hắn ta đi!”
Nói xong, hắn lao về phía mấy cao thủ của Thần Điện ở cách đó không xa!
Giải quyết những cao thủ Đăng Phong Cảnh của Thần Điện trước đã!
Thấy Diệp Huyên lao tới, sắc mặt của mấy cao thủ Thần Điện đều thay đổi, bây giờ trong cả Thần Điện chỉ có hai người có thể giữ chân Diệp Huyên, một người là cô