Nghe vậy, Tru Tà Nhi im lặng.
…
Cường giả kiêu ngạo!
Diệp Huyên phát hiện ra một vấn đề đó chính là cho tới bây giờ, những đối thủ mà hắn gặp đều rất ít khi dùng cách thấp hèn này để nhắm vào hắn.
Bất kể là Viên Tiểu Đao hay mấy cường giả khác trước đây cũng không nhắm vào người thân và bạn bè của hắn.
Tại sao?
Bởi vì những người này tu luyện đến trình độ này đều mang trên mình một sự kiêu ngạo.
Đương nhiên cũng không phải tất cả mọi người sẽ như vậy, nhưng bây giờ phần lớn kẻ địch cũng không có kiểu đánh không lại hắn thì nhắm vào Diệp Liên.
Mặc dù kẻ địch càng ngày càng nhiều, càng ngày càng mạnh, nhưng tố chất của những kẻ địch này cũng càng ngày càng cao!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên không khỏi lắc lắc đầu rồi nở nụ cười, đây là chuyện tốt sao?
Trước mặt Diệp Huyên, Tru Tà Nhi lắc đầu nở nụ cười, nàng ta nhìn về phía Diệp Liên: “Ta nói chuyện với Diệp Huyên một chút”.
Diệp Liên liếc mắt nhìn hai người họ: “Vâng!”
Nói xong, cô bé quay người rời đi.
Diệp Huyên và Tru Tà Nhi tìm một nơi rồi ngồi xuống, chỗ này chỉ có hai người.
Tru Tà Nhi nhẹ giọng nói: “Diệp Vương, ta không vòng vo với ngươi nữa. Lần này ta thay mặt Thần Điện tới đây là muốn đàm phán với ngươi”.
Diệp Huyên cười nói: “Lúc mới đầu là không định đàm phán đúng không?”
Tru Tà Nhi lắc đầu: “Không, sau khi một vị thần bị giết chết, bọn ta đã muốn đàm phán với ngươi rồi. Nhưng bọn ta biết, đàm phán với ngươi sẽ không có kết quả, bởi vì ngươi sẽ không nhường vật chí bảo của Ngũ Duy. Thế nên bọn ta mới gửi gắm hy vọng vào Viên Tiểu Đao, nhưng nàng ta từ bỏ rồi! Không chỉ từ bỏ, mà còn đề nghị bọn ta không được nhắm vào ngươi nữa. Thần Điện bọn ta vẫn rất coi trọng lời