Nhưng nàng ấy chỉ nói lướt qua thôi!
Mười hai tầng!
Diệp Huyên cảm ứng thử, tháp này chỉ có chín tầng mà!
Như biết Diệp Huyên đang nghĩ gì, cô gái váy bố đột nhiên nói: "Tháp này quả thật chỉ có chín tầng, thế nhưng..."
Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Huyên: "Tháp này là nàng ấy đưa cho ngươi?"
Nàng ấy!
Diệp Huyên hỏi: "Cô gái váy trắng?"
Cô gái váy bố gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Huyên gật đầu: "Là người ấy đưa cho ta!"
Hắn biết rõ, nếu không nhờ cô gái váy trắng, cái tháp rách này sẽ không theo hắn!
Cô gái váy bố im lặng một lát rồi khẽ nói: "Nếu là nàng ấy đưa cho ngươi thì không sao rồi!"
Diệp Huyên hỏi: "Tại sao?"
Cô gái váy bố nói: "Nàng ấy sẽ không để ngươi chết, nếu nàng ấy không xử lý triệt để đối phương thì khẳng định là có ẩn ý khác, ngươi đừng quan tâm".
Diệp Huyên không nói gì.
Có thể không quan tâm sao?
Ngày nào hắn cũng phải chiến đấu với biết bao nhiêu cường giả... Thật sự có hơi lo lắng đấy!
Cô gái váy bố nhìn về phía Diệp Huyên, nàng ta im lặng một lát rồi nói: "Ngươi theo ta!"
Nói xong, cả người nàng ta đã biến mất không còn thấy đâu.
Diệp Huyên rời khỏi tháp Giới Ngục.
Cô gái váy bố liếc nhìn những pho tượng trong đại điện, trong mắt nàng ta ánh