Liên Thiển gật đầu: “Lấy sách làm ranh giới, năm đó chủ nhân dùng một quyển sách mở ra một thế giới, sách này tự tạo thành một thế giới, bên trong có rất nhiều cổ tịch cấm thuật, phù văn chú thuật và một vài linh tự vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là những linh tự ngưng tụ từ cấm thuật, uy lực vô cùng cường đại”.
Nói đến đây, nàng ta nhìn Diệp Huyên: “Sách này có thể đứng ở ba vị trí đầu trong tất cả bảo vật của học phủ Vạn Duy, ta không biết vì sao nó lại xuất hiện ở đây, hơn nữa còn nhận ngươi làm chủ”.
Diệp Huyên cũng chẳng hiểu gì, sao thứ này lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
“Không thể nào!”
Liên Thiển nhìn Thư giới trước mắt: “Thứ này rất kiêu ngạo, có thể nói là nó chỉ phục tùng chủ nhân của mình. Tại sao nó lại đến đây, sau đó nhận ngươi làm chủ?”
Diệp Huyên đang muốn lên tiếng, Liên Thiển đột nhiên cầm lấy quyển Thư giới kia, một lát sau, nàng ta ngây người: “Là nàng”.
“Nàng?”
Diệp Huyên hơi khó hiểu: “Liên Thiển cô nương?”
Liên Thiển nhìn Diệp Huyên: “Không có gì, nếu thứ này đã nhận ngươi làm chủ vậy thì sử dụng nó cho tốt, thứ này rất mạnh, dưới tình huống không có kiếm Thiên Tru, nếu sử dụng được nó thì sẽ có hiệu quả khó mà tưởng tượng nổi đấy. Đặc biệt là khi áp chế cảnh giới, thứ này có thể áp chế cảnh giới, sau này khi đấu với người khác, ngươi có thể bắt đối phương vào trong Thư giới, sau đó áp chế cảnh giới của đối phương”.
Áp chế cảnh giới.
Diệp Huyên tỏ vẻ kích động: “Liên Thiển cô nương, thật sự có thể làm được sao?”