Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu Thiên, ông ta do dự một lát mới thắc mắc: “Sư tổ, vì sao thế ạ?”
Ông ta vẫn không hiểu vì sao Phù Tiểu Thiên nhận Diệp Huyên làm đệ tử!
Phù Tiểu Thiên cười nói: “Cậu có điều gì lo lắng à?”
Thẩm Tinh Hà gật đầu: “Diệp… Diệp Huyên có bảo vật của Ngũ Duy, là kẻ thù một sống một còn với thư viện Vạn Duy, hơn nữa trên người cậu ta còn có rất nhiều nhân quả, nếu Phù Văn Tông chúng ta có quan hệ với cậu ta, ta sợ…”
Nói đến đây, ông ta không nói tiếp nữa.
Phù Tiểu Thiên cười nói: “Đây cũng là một cơ hội với Phù Văn Tông mà, không phải sao?”
Thẩm Tinh Hà trầm giọng nói: “Con biết, nhưng con không muốn Phù Văn Tông bị cuốn vào cuộc phân tranh này”.
Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Cậu thân là Tông chủ, đương nhiên nên suy xét đến những điều này, nhưng có một số việc không thể trốn tránh được. Hôm nay ta đã nhận cậu ta làm đệ tử, cậu có đồng ý không? Đương nhiên nếu không đồng ý cũng chẳng sao, ta để cậu ta rời khỏi Phù Văn Tông là được”.
Thẩm Tinh Hà cười khổ: “Sư tổ nói thể chẳng phải là đòi mạng đệ tử sao? Đệ tử sư tổ nhận, Phù Văn Tông ta có lý nào không nhận chứ?”
Phù Tiểu Thiên cười nói: “Cậu ta đã nhận được truyền thừa của ta rồi, nhưng Phù Văn đạo bác đại tinh thâm, không phải trong nháy mắt là có thể học thành tài, vì thế trong ngày tháng sau này, cậu phải cố hết sức giúp đỡ cậu ta, hiểu không?”
Thẩm Tinh Hà lập tức gật đầu: “Đệ tử hiểu!”
Phù Tiểu Thiên lại nói: “Phù Văn Tông bây giờ có ai có thể vẽ bùa bảy sắc không?”
Thẩm Tinh Hà tỏ vẻ buồn rầu: “Chúng đệ tử vô dụng, sau sư tổ, Phù Văn Tông bây giờ không có ai có thể vẽ bùa ngũ sắc cả!”
Phù Tiểu Thiên gật đầu: “Trong dự liệu!”
Thẩm Tinh Hà nhìn Phù Tiểu