Sắp thăng cấp!
Diệp Huyên cười nói: “Chuyện tốt”.
Tiểu Thất nhìn về phía Diệp Huyên: “Phù Văn Tông thế nào?”
Diệp Huyên gật đầu: “Rất ổn”.
Tiểu Thất gật đầu: “Vậy tạm thời chúng ta ở lại Phù Văn Tông”.
Diệp Huyên nói: “Ba người các cô đều có thể ở lại Phù Văn Tông để an tâm tu luyện. Phù Văn Tông không có gì nhiều, chỉ có tiền thôi, nếu các cô cần gì thì có thể tìm lão Thẩm, ông ta sẽ giúp đỡ. Ta tin thực lực của các cô sẽ được nâng cao rất nhiều”.
Có thể nói thiên phú của ba cô gái không hề kém hắn. Điều mà bọn họ thiếu chính là tài nguyên, một khi có tài nguyên, ba cô gái chắc chắn sẽ đột phá.
Liên Vạn Lý đột nhiên hỏi: “Ngươi chuẩn bị đi đâu?”
Diệp Huyên cười nói: “Đi dạo quanh khắp nơi, tìm một cơ hội”.
Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyên: “Ta đi với ngươi”.
Diệp Huyên ngẩn người.
Liên Vạn Lý hơi nhíu mày: “Không được à?”
Diệp Huyên hơi lưỡng lự, đang định nói chuyện thì Liên Vạn Lý lại hỏi: “Sợ ta liên lụy tới ngươi sao?”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Tất nhiên là không phải”.
Liên Vạn Lý nhàn nhạt nói: “Vậy ngươi còn lưỡng lự cái gì, sợ bổn vương ăn thịt ngươi chắc?”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu cô muốn đi vậy thì cùng đi”.
Liên Vạn Lý gật đầu, giống như nghĩ đến điều gì, nàng ta nhìn về phía An Lan Tú: “Ngươi không có ý kiến gì chứ?”
An Lan Tú lắc đầu.
Liên Vạn Lý cười nói: “Yên tâm đi, bổn Vương sẽ không ăn thịt hắn đâu”.
An Lan Tú nhẹ giọng nói: “Cẩn thận”.
Một lát sau, Diệp Huyên và Liên Vạn Lý cùng rời đi.
Còn Tiểu Thất và An Lan Tú thì đi theo đám người Thẩm Tinh Hà quay về Phù