Tông Sư Đao Đạo!
Sắc mặt đám người Diệp Huyên lập tức trở nên nghiêm nghị!
Cũng không có nghĩa là họ e ngại, nhưng lần này có một vị Tông Sư Đao Đạo xuất hiện, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy, hiển nhiên không chỉ đơn thuần là Đường Quốc nhắm vào bọn họ.
Ở phía sau chắc chắn là học viện Thương Mộc, Thế giới ngầm, thậm chí là Đế Quốc Đại Vân ở Đại Vân cảnh!
Tốc độ của đám người nam tử dùng trường đao rất nhanh, khí thế mạnh mẽ, rõ ràng chỉ có hai mươi người nhưng khí thế lại như thiên quân vạn mã!
Thế!
Đám người nam tử dùng trường đao còn chưa tới nhưng thế đã đánh tới!
Luồng thế này ép bầy sói đen dưới người Diệp Huyên ngừng lại!
Đúng lúc này, Lục Bán Trang nhìn về phía Diệp Huyên: “Ngươi đánh hắn hay là ta?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó cánh tay làm ra tư thế mời: “Mời ngươi!”
Lục Bán Trang gật đầu: “Giao hai mươi tên còn lại cho ngươi đó, các huynh đệ còn lại cứ rút lui trước đi, đừng có ai nói nhảm, lập tức rời khỏi đây”.
Vừa dứt lời, nàng ta bay thẳng về phía trước, tốc độ rất nhanh khiến sau lưng nàng ta xuất hiện tàn ảnh!
Dưới ánh mắt của mọi người, chân Lục Bán Trang điểm vào giữa không trung.
Động tác giống như chuồn chuồn lướt nước, thế nhưng cái điểm chân này lại phá vỡ đao thế của nam tử dùng trường đao kia!
Đồng tử nam tử dùng trường đao co lại, sau đó gã cầm đao vung một vòng tròn, chém lên trên!
Vù!
Không khí bị xé nát!
Lục Bán Trang vẫn điểm chân xuống dưới!
Rầm!
Nam tử dùng trường đao lùi về sau mấy trượng, gã vừa dừng lại thì mặt đất dưới chân đã lập tức bị rạn nứt!
Nam tử dùng trường đao nhìn chằm chằm vào Lục Bán Trang: “Ngươi không ở trên bảng Võ!”
Lục Bán Trang nhìn về phía nam tử dùng trường đao: “Bảng Võ? Ta chỉ biết bảng Yêu nghiệt thôi!”
Vừa dứt lời, cơ thể nàng ta bay ra ngoài.
Ở cách đó không xa, Dạ Ly bên cạnh Diệp Huyên đột nhiên nói: “Đại tỷ được ghi tên trên bảng Yêu nghiệt!”
Bảng Yêu nghiệt!
Diệp Huyên gật đầu, không có suy nghĩ gì thêm, sau khi thấy Lục Bán Trang có thể chống lại tên nam tử dùng trường đao kia thì hắn nói: “Các ngươi đi trước đi!”
Vừa dứt lời, kiếm Liên Tú bên hông hắn bay ra phía bên ngoài.
Ở cách đó, một tên nam tử mặc áo giáp tay cầm đao đột nhiên chém xuống kiếm Liên Tú của Diệp Huyên.
Vù!
Kiếm Liên Tú đánh nát trường đao của tên nam tử mặc áo giáp kia, sau đó tiến quân thần tốc, đâm vào trên áo giáp của đối phương, nhưng không ngờ bộ áo giáp trên người gã lại chặn được kiếm Liên Tú! Nhưng nam tử mặc áo giáp cũng bị một kiếm của Diệp Huyên chấn bay, liên tục lùi về phía sau.
Đúng lúc này, một bàn tay cầm lấy kiếm Liên Tú, ngay sau đó, kiếm Liên Tú chém ngang, xuyên qua cổ nam tử mặc áo giáp này.
Vù!
Một cái đầu đẫm máu bay ra ngoài!
Ở nơi xa, ngay khi Diệp Huyên vừa lao tới thì đám người Dạ Ly đã cưỡi sói bỏ chạy!
Đi!
Bọn họ chưa từng chống lại mệnh lệnh của Lục Bán Trang.
Hiện giờ không phải là lúc nói chuyện nghĩa khí, lúc này đối với Diệp Huyên và Lục Bán Trang thì càng ít người bọn họ càng dễ bỏ trốn!
Ngay sau khi đám