Diệp Huyên liên tục lùi về sau, vì không gian trước mặt hắn đang dần biến mất, cực kỳ đáng sợ!
Giản Tự Tại lại nói: “Điều khiển chúng nó!”
Diệp Huyên vội hỏi: “Điều khiển như thế nào?”
Giản Tự Tại đáp: “Ngươi ngưng tụ thế nào thì điều khiển như thế đó!”
Diệp Huyên cố gắng khiến mình bình tĩnh lại, tay phải hơi nâng lên, sau đó bắt đầu nắm chặt lại, dần dần, khí âm linh trước mặt hắn bắt đầu chậm rãi nhỏ đi, sau đó biến mất.
Nhìn thấy khí âm linh biến mất, Diệp Huyên lập tức thở phào nhẹ nhõm, hắn lau đi mồ hôi lạnh trên trán: “Giản cô nương, khí âm linh này thật sự hơi đáng sợ”.
Giản Tự Tại nói: “Bên trên Nguyên Cảnh là cảnh giới Vô Thượng, nhưng có rất ít người biết, giữa Nguyên Cảnh và cảnh giới Vô Thượng còn có một cảnh giới ẩn, chính là Âm Cảnh. Nguyên lực chí dương, âm khí chí âm, bây giờ ngươi vô tình có được khí âm linh này, thật ra cũng là một chuyện tốt với ngươi”.
Diệp Huyên vội hỏi: “Khí âm linh lợi hại hay nguyên khí lợi hại?”
Giản Tự Tại nói: “Ngươi đoán xem!”
Diệp Huyên: “…”
Giản Tự Tại nói: “Khí âm linh có tính ăn mòn rất mạnh, ngay cả bản nguyên của không gian cũng có thể ăn mòn, nếu ngươi có thể khống chế được nó, dù không cần Vô Địch Kim Thân và trang phục Chư Thần, ngươi cũng có thể giết chết cảnh giới Vô Thượng. Quan trọng nhất là, sau khi nắm giữ khí âm linh này, nếu ngươi còn nắm giữ nguyên khí, hợp nhất hai cái lại chắc chắn sẽ có niềm vui bất ngờ”.
Diệp Huyên gật đầu: “Cảm ơn Giản cô nương đã chỉ bảo”.
Giản Tự Tại nói: “Vô Gian Luyện Ngục này có rất nhiều khí âm linh, ngươi có thể ngưng tụ thành kiếm Khí Âm Linh, sau này khi đối địch với người khác, sử dụng những kiếm Khí Âm Linh này như phi kiếm, khí âm linh là khí, khác phi kiếm bình thường rất nhiều, sử dụng sẽ có hiệu quả”.
Diệp Huyên gật đầu: “Hiểu rồi!”
Nói xong, hắn bắt đầu chậm rãi ngưng tụ những khí âm linh này, chẳng mấy chốc, một thanh kiếm xuất hiện trước mặt hắn, một thanh kiếm màu đen nhánh!
Kiếm Khí Âm Linh!
Cả thanh kiếm dài khoảng ba mét, không có chuôi kiếm, có màu đen nhánh, quanh thân phát ra một hơi thở vô cùng lạnh lẽo.
Vẻ mặt Diệp Huyên rất nghiêm túc, vì thanh kiếm này quá nguy hiểm, bản thân hắn cũng không dám chạm vào nó, trừ khi sử dụng Vô Địch Kim Thân, nếu không dù thân thể của hắn từng được máu rồng cải tạo cũng không chịu nổi sự ăn mòn của khí âm linh này.
Diệp Huyên cẩn thận thu kiếm Khí Âm Linh này vào trong tháp Giới Ngục, vừa vào tháp Giới Ngục, Tiểu Linh Nhi đã lập tức bay tới, nhưng khi nhìn thấy thanh kiếm này, sắc mặt cô bé bỗng thay đổi, một giây sau, cô bé đấm tới một phát.
Ầm!
Thanh kiếm kia lập tức