Đệ Nhất Kiếm Thần

Chết hết đi cho lão tử!


trước sau

Hư ảnh im lặng một lát rồi hỏi: “Tiểu cô nương kia là muội muội của ngươi?”

Nghe vậy, Diệp Huyên chậm rãi siết chặt tay phải, quả nhiên Diệp Liên ở trong tay đối phương. Hắn lập tức gật đầu: “Đúng vậy, mong Quỷ Môn trả muội muội ta lại, Diệp Huyên sẽ rất biết ơn!”

Hư ảnh nhẹ giọng nói: “Ngươi đến muộn rồi! Chúng ta đã luyện chế thành quỷ thể, ngươi đi đi!”

Quỷ thể!

Diệp Huyên im lặng.

Cách đó không xa, hư ảnh nói: “Ngươi không tin? Vậy ta cho ngươi xem!”

Dứt lời, ông ta vung tay phải lên, một bé gái xuất hiện trước mặt ông ta.

Người này chính là Diệp Liên.

Cả người Diệp Liên cứng đờ, mặt xanh mét, hai mắt nhắm nghiền, không còn một chút sức sống.

Diệp Huyên đứng đờ người, trong mắt hắn có nước mắt cuộn trào như vỡ đê.

Cách đó không xa, Đế Khuyển sa sầm mắt, nó biết sắp xảy ra chuyện lớn rồi.

Nhưng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên ngẩng đầu, hắn mở hai mắt ra, hai tia kiếm quang bắn nhanh ra từ trong mắt.

Hư ảnh ở phía xa cũng chỉ một cái.

Ầm!

Hai tia kiếm quang lập tức vỡ tan!

Mà lúc này, Diệp Huyên đã xông tới trước mặt ông ta, một giây sau, một thanh kiếm chém xuống từ trên đỉnh đầu ông ta.

Sắc mặt hư ảnh thay đổi, vung tay lên, một tia sáng đen chặn kiếm quang của Diệp Huyên lại.

Diệp Huyên trên không trung giận dữ gào lên, lại chém xuống.

Ầm!

Ánh sáng đen kia lập tức vỡ tan, hư ảnh liên tục lùi về sau!

Diệp Huyên ôm lấy Diệp Liên dưới đất, nhưng khi hắn ôm lấy Diệp Liên, “Diệp Liên” đã lập tức tan biến!

Là giả!

Diệp Huyên ngơ ngác, một giây sau, hắn ngẩng đầu nhìn hư ảnh xa xa, gào thét như dã thú: “Đưa con bé cho ta!”

Dứt lời, hắn lập tức biến mất!

Vụt!

Nơi Diệp Huyên đi qua, không gian không ngừng nứt toác!

Phía xa, hư ảnh kia hơi khó tin nói: “Ngươi là quái vật gì vậy…”

Lúc này, ông ta cảm thấy vô cùng khiếp sợ, phải nói là chấn động!

Ông ta là đỉnh cao Thánh Cảnh, nhưng không ngờ chiêu kiếm của Diệp Huyên khi nãy lại có thể đánh lùi ông ta, chẳng những thế, Diệp Huyên còn có thể nhẹ nhàng xé rách không gian, điều này phải cần cảnh giới Vô Thượng mới có thể làm được!

Mà bây giờ Diệp Huyên chỉ là Khí Biến Cảnh thôi! Thực lực và cảnh giới của hắn hoàn toàn không khớp nhau!

Không chỉ có hư ảnh khiếp sợ, ngay cả Đế Khuyển ở một bên cũng thế, thực lực và cảnh giới của Diệp Huyên thật sự rất không khớp nhau!

Phía xa, khi Diệp Huyên xuất hiện trước mặt hư ảnh, hư ảnh đột nhiên biến mất, nhưng Diệp Huyên cũng không quay đầu lại mà chém ra một chiêu, sau khi đâm ra, một hư ảnh lập tức bị chiêu kiếm này của hắn chém đứt, nhưng một giây sau, xung quanh Diệp Huyên lại xuất hiện vô số hư ảnh!

Sắc mặt Đế Khuyển cũng thay đổi, lập tức muốn ra tay, nhưng vào lúc này, xung quanh Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện vô số kiếm khí, một

giây sau, kiếm quang bắt đầu đan chéo khắp xung quanh hắn!

Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!

Vùng không gian kia lập tức vang lên vô số tiếng cắt chém!

Đế Khuyển ngây người.

Lúc này, cái hư ảnh phía xa liên tục lùi về sau, lùi tới chỗ cách Diệp Huyên cả trăm trượng!

Giọng nói khó tin của hư ảnh cất lên: “Kiếm khí… Không ngờ ngươi có thể sử dụng khí được đến mức này… Rốt cuộc là ngươi đã làm gì vậy!”

Diệp Huyên không nói nhảm bất cứ một lời, hắn dán kiếm lên giữa lông mày, một giây sau, ba thanh kiếm khí xuất hiện trước mặt hắn, kiếm khí ngưng tụ tựa như thật.

Một tiếng thán phục vang lên trong bóng tối: “Khí Biến Cảnh… Không ngờ lại có thể sử dụng được mức này… Đúng là yên nghiệt!”

“Đúng thế, có thể bồi dưỡng ra thiên tài thế này, chắc chắn thực lực đứng sau tên này không hề đơn giản!”

“Phí lời, nếu không sao nhà Độc Cô và nhà họ Cổ có thể bị tiêu diệt được? Đặc biệt là nhà họ Cổ, đây là gia tộc lớn đấy!”

“Xem tiếp đi, xem Diệp Huyên này còn có lá bài tẩy gì! Nếu hắn chỉ có thế, thì hắn vẫn không thể sống qua được ngày hôm nay đâu!”

“…”

Diệp Huyên ở phía xa đột nhiên tiến lên một bước, ba thanh kiếm khí trước mặt hắn đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ngay trước mặt hư ảnh!

Xuyên thẳng qua không gian!

Sắc mặt hư ảnh thay đổi, ông ta vỗ về phía trước một cái, một tia sáng đen bắn ra từ trong lòng bàn tay ông ta, nhưng lúc này, ba thanh kiếm kia đột nhiên biến mất, một giây sau, đột nhiên có ba thanh kiếm xuất hiện hai bên người và phía sau của ông ta, xuyên qua thân thể của hư ảnh!

Hư ảnh lại lùi về cả trăm trượng, ông ta ngẩng đầu nhìn Diệp Huyên: “Không thể không nói là ta quá coi thường ngươi rồi! Nhưng ngươi thật sự cho rằng chỉ sử dụng kiếm khí là có thể giết chết Thánh Cảnh à? Ngươi…”

Nhưng đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta, một giây sau, một thanh kiếm chém xuống.

Hư ảnh nở nụ cười lạnh lùng, đấm ra một quyền.

Vào khoảnh khắc ông ta đấm ra một quyền, sắc mặt ông ta chợt thay đổi!

Vì không biết thanh kiếm của Diệp Huyên đã thay đổi từ lúc nào!

Một thanh kiếm đen nhánh!

Chiêu kiếm này chém lên nắm đấm của hư ảnh, cơ thể hư ảnh lập tức cứng đờ, cùng lúc đó, một tia sáng đen bay ra từ trong người hư ảnh, sau đó bị hút vào trong thanh kiếm của Diệp Huyên.

Diệp Huyên túm lấy đầu của hư ảnh, sau đó vặn một cái.

Phựt!

Đầu cửa hư ảnh bị hắn vặn xuống, Diệp Huyên cầm cái đầu máu chảy đầm đìa kia xông vào trong Quỷ Sơn: “Chết hết đi cho ông, chết hết đi, chết hết đi…”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện