Luyện thành quỷ thể!
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Huyên, ánh mắt càng nóng bỏng hơn, còn mang theo sự tham lam.
Diệp Huyên xách kiếm đi về phía người đàn ông trung niên: “Không biết Quỷ Môn ông còn bao nhiêu cao thủ Thánh Cảnh!”
Người đàn ông trung niên cười khẩy: “Người bình thường kiêng dè Diệp Huyên ngươi, nhưng Quỷ Môn ta thì không”.
Dứt lời, ông ta nâng bút chỉ về phía Diệp Huyên từ xa.
Không gian trước mặt Diệp Huyên lập tức xuất hiện một điểm đen, điểm đen đó nhanh chóng mở rộng, chớp mắt một cái đã nuốt chửng lấy Diệp Huyên.
Nhưng một giây sau, điểm đen kia đột nhiên biến mất.
Nhìn thấy cảnh này, người đàn ông trung niên híp mắt lại: “Ngươi có thể phục hồi không gian, sao có thể, ngươi…”
Nói đến đây, một tia kiếm quang đột nhiên xuất hiện trước mặt ông ta.
Người đàn ông trung niên nâng bút chỉ nhẹ một cái lên kiếm quang.
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Huyên liên tục lùi về sau.
Người đàn ông trung niên bấm quyết bằng tay trái, tay phải nâng bút quẹt một đường về phía trước: “Tiêu diệt!”
Ánh mực hiện lên giữa không trung.
Diệp Huyên giơ kiếm chặn lại.
Ầm!
Diệp Huyên lùi lại một lần nữa, hoàn toàn kéo dài khoảng cách với người đàn ông trung niên.
Người đàn ông trung niên nhìn cánh tay đang run rẩy của Diệp Huyên: “Không ngờ ngươi chẳng những có kiếm đạo mạnh mẽ mà ngay cả thân thể cũng đáng sợ thế”.
Nói xong, ông ta dựng đứng bút lên, sau đó lại xoay ngang: “Phân!”
Dứt lời, không gian xung quanh Diệp Huyên bắt đầu phân tách, mà lúc này, Diệp Huyên cảm thấy cơ thể mình như có nghìn vạn con ngựa đang lôi kéo.
Diệp Huyên hoảng sợ, hắn vội lấy đạo tắc Không Gian ra, một giây sau, không gian xung quanh hắn lập tức trở lại bình thường, nhưng sắc mặt hắn vẫn còn tái nhợt.
Người đàn ông trung niên híp mắt lại: “Ngươi sử dụng ngoại vật phục hồi không gian! Ngươi…”
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên biến mất, trong tay trái của hắn có thêm một vỏ kiếm, khi đi tới trước mặt người đàn ông trung niên, hắn lập tức rút kiếm ra chém một nhát.
Ong!
Một tiếng kiếm reo cắt ngang chân trời!
Không gian xung quanh người đàn ông trung niên bị tiếng kiếm reo này cắt đứt.
Bên dưới kiếm, sau khi cảm nhận được chiêu kiếm này, sắc mặt người đàn ông trung niên chợt thay đổi, lập tức giơ ngang bút chặn lại.
Ầm!
Mặt đất dưới chân người đàn ông trung niên lập tức nứt toác, nhưng ông ta vẫn đỡ được chiêu kiếm này của Diệp Huyên!
Đúng lúc này, Diệp Huyên đột nhiên giơ kiếm chém thêm một nhát nữa.
Âm!
Chiêu kiếm chém xuống, người đàn ông trung niên lùi xa mười mấy trượng, ông ta vừa mới dừng lại, một thanh kiếm đã lặng lẽ bay ra từ trong không gian trước mặt ông ta.
Người đàn ông trung niên híp hai mắt lại, dùng ngón tay trái kẹp lấy thanh kiếm này!
Nhưng đúng lúc này, một thanh phi kiếm màu đen đột nhiên xuyên thủng qua trước ngực ông ta!
Kiếm Khí Âm Linh!
Tới lúc này, Diệp Huyên mới lấy kiếm Khí Âm Linh ra! Vì hắn biết nếu lúc đầu hắn lấy kiếm Khí Âm Linh, chắc chắn đối phương sẽ ngăn cản được!
Người trước mắt quá mạnh!
Nhất định phải nắm bắt được thời cơ lấy kiếm Khí Âm Linh ra, vì hắn chỉ có một cơ hội thôi!
Khi kiếm khí xuyên qua ngực người đàn ông trung niên, Diệp Huyên cũng không dừng lại như thế, vô số kiếm khí lặng lẽ ngưng tụ xung quanh hắn, một giây sau, những kiếm khí này đều đến trước mặt người đàn