Đệ Nhất Kiếm Thần

Ngươi có bằng lòng trở thành đan điền của ta không?


trước sau

Một lát sau, hắn đứng dậy rời đi.

Lần này, hắn rời khỏi Vị Ương Thành mà không đến tìm Đế Khuyển và Độc Cô Huyên, hiện tại việc cấp bách của hắn là nâng cao thực lực.

Mà Độc Cô Huyên có Đế Khuyển bảo vệ ở trong tối, chắc chắn sẽ được an toàn!

Trong dãy núi mênh mông, Diệp Huyên tìm một hang động an tĩnh, hang động này nằm sâu trong núi lớn, thêm vào hắn che giấu hơi thở của mình, người ngoài căn bản không thể tìm ra được hắn!

Trong hang động, Diệp Huyên tiến vào tháp Giới Ngục, nếu hắn tùy tiện thả hơi thở ra ngay trong hang động này thì có lẽ sẽ gây nên chấn động không nhỏ.

Phải biết, bây giờ hắn có rất nhiều phiền toái.

Trong tháp Giới Ngục, Diệp Huyên ngồi xếp bằng trên mặt đất, tay phải hắn vung lên, ba thanh kiếm bậc Thánh xuất hiện trước mặt hắn, hắn hiện lấy kiếm Tiên Linh làm đan điền, mà bây giờ kiếm Tiên Linh tất nhiên đã không còn đủ nữa!

Bởi vậy, hắn quyết định dùng kiếm Trấn Hồn làm đan điền!

Diệp Huyên vung tay phải lên, kiếm Trấn Hồn xuất hiện ở trước mặt hắn.

Diệp Huyên trầm giọng nói: "Tiểu Hồn, ngươi có bằng lòng trở thành đan điền của ta không?"

Tuy hắn là chủ nhân trên danh nghĩa của Tiểu Hồn, nhưng hắn biết, Tiểu Hồn này thật ra là một người vô cùng có chủ kiến, việc này nhất định phải thương lượng với nàng ấy trước.

Tiểu Hồn trầm mặc một lát, rồi hỏi: "Sẽ không có hạn chế gì chứ?"

Diệp Huyên lắc đầu: "Không có hạn chế gì cả!"

Tiểu Hồn đáp: "Vậy thì không thành vấn đề!"

Diệp Huyên cười nói: "Ngươi phối hợp với ta nhé!"

Nếu Tiểu Hồn không phối hợp với hắn, hắn căn bản không dám để Tiểu Hồn làm đan điền của mình, bởi vì cấp bậc của Tiểu Hồn rất cao, rất dễ xảy ra chuyện.

Tiểu Hồn nói: "Được thôi Tiểu chủ!"

Diệp Huyên gật gật đầu, sau đó cầm lấy kiếm Trấn Hồn đâm vào trong bụng mình, chẳng mấy chốc, thân thể Diệp Huyên lập tức run lên bần bật...

"Gay rồi!"

Sắc mặt Diệp Huyên biến đổi, bởi vì hắn phát hiện, cấp bậc kiếm Trấn Hồn quá cao, thân thể hắn có chút không chịu đựng nổi!

Diệp Huyên vội vã triển khai Vô Địch Kim Thân!

Sau khi sử dụng Vô Địch Kim Thân thì thân thể hắn mới dần dần bình phục lại.

Cứ như vậy, thời gian từng chút trôi qua...

Sau một ngày, trong hang động, một hơi thở mạnh mẽ đột nhiên bùng phát từ cơ thể hắn!

Ngự Khí Cảnh!

Thời khắc này, hắn đã đột phá một mạch từ Khí Biến Cảnh đến Ngự Khí Cảnh!

Diệp Huyên hít sâu một hơi, hắn tự cảm nhận bản thân một lát, phát hiện rằng cơ thể hắn bây giờ đã có chút thay đổi so với khi trước!

Khóe miệng Diệp Huyên hơi cong lên, như nghĩ đến điều gì đó, hắn vội vàng hỏi: "Tiểu Hồn, ngươi có thấy không khỏe chỗ nào không?"

Tiểu Hồn im lặng một lát rồi nói: "Không có, chỉ là có nhiều liên hệ vi diệu hơn với Tiểu chủ một chút thôi, thậm chí có thể cảm nhận được biến hóa cảm xúc của Tiểu chủ".

Diệp Huyên cười nói: "Ngươi không ngại chứ?"

Tiểu Hồn đáp: "Không ngại, Tiểu chủ trở nên mạnh mẽ, đối với ta cũng có lợi ích rất lớn".

Diệp Huyên gật đầu: "Như vậy cũng tốt!"

Nói xong, hắn nhìn mấy thanh kiếm bậc Thánh trước mặt, không hề do dự nữa, hắn lập tức cầm một thanh lên đâm vào bụng, chẳng mấy chốc, một luồng năng lượng tinh khiết cuồn cuộn lan ra trong cơ thể hắn như thủy triều dâng.

Những năng lượng này bị cơ thể hắn hấp thu một nửa, một nửa

còn lại là kiếm Trấn Hồn hấp thu!

Lúc này, Tiểu Hồn có chút hưng phấn nói: "Tiểu chủ, người hấp thụ kiếm này, ta cũng có thể hấp thụ theo ư?"

Diệp Huyên gật đầu: "Đúng!"

Tiểu Hồn nói: "Vậy đây là chuyện tốt rồi, cứ thế, ta với Tiểu chủ có thể cùng nhau mạnh lên!"

Diệp Huyên hỏi: "Kiếm này giúp ngươi mạnh lên nhiều không?"

Tiểu Hồn đáp: "Với ta hiện tại thì rất nhiều, nhưng mà, nếu sau khi ta khôi phục lại thời kì đỉnh cao, những kiếm này sẽ không có quá nhiều lợi ích với ta nữa!"

Diệp Huyên cười nói: "Bây giờ có tác dụng nhiều là được rồi!"

Tiểu Hồn nói: "Tiểu chủ, người có thể tìm thêm vài thanh nữa để hấp thụ đấy!"

Diệp Huyên lắc đầu cười khổ, xem ra Tiểu Hồn này đã nếm được mật ngọt rồi! Cũng đúng thôi, hấp thụ kiếm bậc Thánh, không chỉ có nhiều chỗ tốt với hắn, mà Tiểu Hồn này cũng sẽ được hỗ trợ rất nhiều! Nếu không thì Tiểu Hồn đã không hưng phấn như vậy!

Diệp Huyên tiếp tục tiêu hóa năng lượng trong cơ thể mình...

Ngày hôm sau, Diệp Huyên lại cầm một thanh kiếm bậc Thánh đâm vào bụng mình, sau đó điên cuồng hấp thụ.

Theo dòng năng lượng bị hắn hấp thụ vào, cơ thể hắn dần dần có sự thay đổi, cùng lúc đó, hơi thở của hắn đã dần trở nên mạnh mẽ, gần như sắp đột phá lên nữa!

Nhận ra được điều này, sắc mặt Diệp Huyên thay đổi, vội vàng ngăn luồng khí tức đang chảy trong người mình lại!

Bây giờ hắn chưa muốn đột phá, bởi vì sau khi đạt đến Ngự Khí Cảnh, hắn vẫn chưa hấp thụ hết, có thể nói, tâm cảnh của hắn vẫn chưa đạt đến cực hạn, bây giờ nếu đột phá, mặc dù không có vấn đề gì lớn, nhưng lại không hoàn hảo được, hắn muốn cách nghịch cảnh tu hành của mình không có bất kì lỗ hổng nào.

Dưới sự áp chế điên cuồng của Diệp Huyên, chẳng mấy chốc, hơi thở trên người hắn đã dần bình tĩnh lại, nhưng chỉ chốc lát sau, nó lại có dấu hiệu tăng trưởng lên!

Diệp Huyên vội vàng nói: "Tiểu Hồn, giúp ta cùng trấn áp nó!"

Tiểu Hồn đáp: "Được!"

Vừa dứt lời, một hồn lực mạnh mẽ đột nhiên bao phủ lấy Diệp Huyên, dưới sự giúp đỡ của hồn lực này, hơi thở trên người Diệp Huyên mới yên tĩnh lại lần nữa.

Một lát sau, Diệp Huyên nằm ngã sõng xuống đất, hắn lau mồ hôi trên trán mình rồi cười khổ: "Người khác đều muốn đột phá lên... Mà bây giờ ta lại điên cuồng áp chế cảnh giới của mình..."

Đúng lúc này, Tiểu Linh Nhi đột nhiên đi đến, cô bé nói với giọng hoang mang: "Môn, môn, môn đến tầng năm rồi!"

Diệp Huyên mờ mịt: "Môn gì?"

Nói xong, hắn ngồi phất dậy: "Quỷ Môn?"

Nói xong, hắn ngẩng đầu lên, đúng lúc này...

Ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên từ tầng năm...

Toàn bộ tháp Giới Ngục rung lên kịch liệt.

Diệp Huyên: "..."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện