Đệ Nhất Kiếm Thần

Không đánh lại!


trước sau

Diệp Huyên chào hỏi với ba người, ba người cũng quay sang đáp lễ.

Tuy bọn họ không quen biết với Diệp Huyên, nhưng đã từng nghe nói đến, đây là một kiếm tu, là một kiếm tu có thể giao thủ với Đường béo!

Trọc trầm giọng nói: "Bạch tiên sinh bảo chúng ta đến đầm lầy Tử Vong, vậy chắc chắn là đám Đường béo đã xảy ra chuyện rồi! Nhưng Bạch tiên sinh lại không ra tay, hiển nhiên chuyện này liên quan đến Ma Kha tộc. Nếu ta đoán không sai, Bạch tiên sinh đã bắt đầu triệu tập hết tất cả những người ở bên ngoài rồi".

Nói đến đây, gã dừng một lát rồi nói tiếp: "Ma Kha tộc hẳn là muốn ra tay rồi!"

Trọc vừa dứt lời, Diệp Huyên phát hiện sắc mặt mọi người xung quanh đều nghiêm túc lại.

Chiến Quân đột nhiên nói: "Đi thôi! Hi vọng đám Đường béo có thể chống đỡ được!"

Chẳng mấy chốc, đoàn người rời khỏi trường thành, đi thẳng đến đầm lầy Tử Vong.

Trên đường đi, Diệp Huyên hỏi: "Đám Đường béo đến đầm lầy Tử Vong làm gì?"

Chiến Quân trầm giọng nói: "Chắc là đi săn giết yêu thú, chúng ta ở trường thành, ngoại trừ việc đối đầu với thiên tài Ma Kha tộc, mỗi ngày còn phải đọ sức với đám yêu thu nữa. Những yêu thú này lớn lên trong núi, năng lực chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, đọ sức với chúng nó rất có lợi cho chúng ta. Mà Ma Kha tộc cũng vậy, đám Đường béo hẳn là đã đụng phải người Ma Kha tộc".

Ma Kha tộc!

Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn cũng không rõ lắm về tộc này! Tuy rằng trước đây đã tiếp xúc với người đàn ông mặc thanh sam nọ, nhưng thực lực tổng hợp của Ma Kha tộc thì hắn hoàn toàn không biết!

Lúc này, nhìn về phía nhìn về phía Diệp Huyên: "Diệp huynh, lát nữa nếu đúng là gặp phải bọn chúng thì huynh đừng khinh địch!"

Diệp Huyên cười nói: "Tất nhiên!"

Nói xong, mấy người đẩy nhanh tốc độ.

Chẳng bao lâu sau, mọi người đã đi đến một vùng đầm lầy, trong đầm lấy có yêu thú đang quẫy đạp.

Trọc nói: "Đừng dây dưa với đám yêu thú này!"

Vừa dứt lời, gã thả người nhảy lên một cái, lập tức biến mất ở phía xa xa.

Mấy người Diệp Huyên cũng vội vàng đuổi theo sau, chỉ chốc lát, mọi người đã đến được đoạn cuối của đầm lầy Tử Vong. Đoạn cuối của đầm lầy Tử Vong là một mảnh thảo nguyên, ở đây, nhóm Diệp Huyên gặp được đám Đường béo.

Tổng cộng năm người, đều đang thoi thóp, nhất là Đường béo, hai cánh tay hắn ta đã bị chém đứt!

Lúc này, Đường béo đột nhiên mở mắt ra, khi thấy đám người Trọc thì hắn ta đột nhiên gào lên: "Đi mau!"

Nhưng hắn ta vừa dứt lời, một luồng hàn quang yên lặng bắn đến, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt, đầu của Đường béo lập tức bay ra ngoài, cùng lúc đó, bốn cái đầu của những người còn lại cũng lập tức bay đi.

Máu tươi bắn tung tóe!

Thấy cảnh này, sắc mặt đám người Chiến Quân lập tức trở nên dữ tợn, Chiến Quân vọt thẳng ra ngoài, mà một khắc sau, hắn ta lại bị đẩy lùi gần trăm trượng.

Trước mặt đám người Diệp Huyên, xuất hiện hai bóng người.

Chính là Thiên Sát và Địa Sát Diệp Huyên đã gặp ngày đó!

Vóc người Thiên Sát khôi ngô, Địa Sát thì mặc áo bào đen, hai tay giấu vào trong áo.

Thấy hai người này, sắc mặt

mấy người bên Trọc lập tức thay đổi!

Hai người này là một trong những nhân vật hết sức khủng bố của Ma Kha tộc!

Lúc này, một giọng nói vang lên: "Diệp Huyên có đến không?"

Diệp Huyên?

Diệp Huyên khẽ nhíu mày, đối phương tìm mình?

Mọi người nghe thấy thì quay sang xem, bên phải có một người đàn ông mặc thanh sam chậm rãi đi đến.

Tìm Diệp Huyên!

Đám người Trọc nhìn về phía Diệp Huyên, Diệp Huyên im lặng, hắn không biết vì sao đối phương lại đến tìm mình, nhưng theo suy đoán của hắn thì có lẽ là liên quan đến bảo vật trong người mình!

Người đàn ông mặc thanh sam đến trước mặt đám người Diệp Huyên: "Không tới sao?"

Diệp Huyên nói: "Là ta đây!"

Ba người kia đều quay sang nhìn Diệp Huyên, người đàn ông mặc thanh sam khẽ lắc đầu: "Thì ra là ngươi, sớm biết vậy thì ngày đó đã không buông tha cho ngươi rồi!"

Diệp Huyên nói: "Ngươi muốn tìm ta, sao lại giết họ?"

Người đàn ông mặc thanh sam cười nói: "Ngươi đang chọc cười bọn ta sao?"

Diệp Huyên siết chặt tay phải lại, người đàn ông mặc thanh sam cười nói: "Không giết bọn họ? Nếu người Ma Kha tộc ta rơi vào tay các ngươi, các ngươi sẽ tha cho chúng ta một con đường sống sao?"

Diệp Huyên khẽ gật đầu: "Do ta ngu xuẩn! Lại đi hỏi vấn đề ngu xuẩn này!"

Vừa dứt lời, hắn đột nhiên rút kiếm ra chém.

Rút Kiếm Định Sinh Tử!

Một kiếm chém xuống, người đàn ông mặc thanh sam lắc đầu nở nụ cười: "Ngươi không có tư cách giao thủ với ta!"

Vừa dứt lời, gã đã lui ra ngoài hơn mười trượng, mà Thiên Sát lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyên, một khắc sau, Thiên Sát đột nhiên đánh một quyền về phía kiếm của Diệp Huyên!

Ầm!

Một quyền tung ra, Diệp Huyên lập tức lui ra xa hơn trăm trượng, mà trong quá tình hắn thối lùi ấy, không gian xung quanh hắn đều nứt toác.

Diệp Huyên vừa mới dừng lại, Thiên Sát đã định ra tay tiếp, nhưng lúc này gã hắn đột nhiên xoay người lại, cách đó không xa, cánh tay phải của người đàn ông mặc thanh sam chẳng biết tự khi nào đã biến mất, máu tươi phun tung tóe!

Đám người Trọc sửng sốt!

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn cánh tay rơi ở trên đất, lòng bàn tay gã xòe ra, một tia sáng xanh thoáng hiện lên, một khắc sau, trước ánh mắt của mọi người, cánh tay phải của gã từ từ mọc ra lại.

Người đàn ông mặc thanh sam nhìn Diệp Huyên ở cách đó không xa, nhẹ giọng nói: "Ta rút lời, ngươi có tư cách giao thủ với ta!"

Diệp Huyên im lặng một lát, sau đó nhìn về phía đám Trọc: "Các ngươi đi trước đi".

Trọc ngây cả người, sau đó cả giận nói: "Diệp huynh, huynh nói nhảm gì vậy? Sao chúng ta lại bỏ huynh một mình ở đây được chứ? Huynh...."

Diệp Huyên đột nhiên cắt ngang lời gã: "Đại ca, ta bảo ngươi đi tìm cứu binh! Mẹ nó ta không đánh lại ba tên này được!"

Mọi người: "..."


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện