Hai người trước mắt, có thể nói là cường giả có thực lực mạnh nhất ở vũ trụ Ngũ Duy ngoại trừ Thiên Đạo!
Hắn đã biết điều đó!
Về phần vũ trụ Ngũ Duy có còn cường giả ẩn nấp nào không, hắn chẳng thể nào biết được!
A Tửu gật đầu: “Lúc đánh nhau nhớ gọi chúng ta là được rồi!”
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Hai người có thể gọi tổ tiên không?”
A Tửu liếc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi hỏi làm gì?”
Diệp Huyên gượng cười, nói: “Chỉ hỏi thế thôi!”
A Tửu nói: “Sư tổ đã từng để lại một vật, nhưng chúng ta vẫn chưa từng mở ra!”
Diệp Huyên tròn mắt: “Có thể cho ta không?”
Hai vị cô gái liếc nhìn Diệp Huyên, Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Ta cũng là truyền nhân của đảo Trích Tiên!”
A Tửu nhìn Diệp Huyên: “Da mặt ngươi cũng dày thật, không ai sánh bằng!”
Nói xong, nàng ta xoay người bước đi.
Tư Đồ trợn mắt nhìn Diệp Huyên: “Vốn không phải dày, mà là không biết xấu hổ! Bội phục!”
Nói xong, nàng ta cũng quay người rời đi.
Diệp Huyên: “...”
…
Ngày hôm nay, một vị ông lão đột nhiên đến hiệu cầm đồ Thiên Đạo.
Người kia chính là Ma Chung.
Tiểu Đạo nhìn Ma Chung kia, không nói gì.
Ma Chung vội cung kính thi lễ: “Đại tiểu thư!”
Tiểu Đạo hờ hững nói: “Ta không phải đại tiểu thư của các ngươi”.
Ma Chung cười khổ: “Gia tộc Ma Đạo đã không còn nữa!”
Tiểu Đạo nhíu