Diệp Huyên bị đánh bay, nhưng hơi thở còn lại lại đánh lên con yêu thú nhỏ, có điều con yêu thú nhỏ kia không hề bị ảnh hưởng, ngược lại, hơi thở của Độc Cô Phong lập tức biến mất không còn tăm hơi.
Phía xa, Độc Cô Phong ngây người.
Còn Diệp Huyên thì đề phòng dẫn Độc Cô Huyên và Diệp Liên lùi sang một bên.
Lúc này, con yêu thú nhỏ kia đột nhiên mở mắt ra.
Tròng mắt nó là một màu đen kịt!
Yêu thú nhỏ nhìn thẳng về phía Độc Cô Phong, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi, trực giác cho ông ta biết con yêu thú trước mắt rất nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Độc Cô Phong nhìn chằm chằm con yêu thú kia, mà con yêu thú kia cũng đang nhìn ông ta, nhưng nó lại nhanh chóng nhắm mắt lại.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Huyên ngây người, sao yêu thú này không ra tay.
Độc Cô Phong cũng thở phào nhẹ nhõm, ông ta vô cùng kiêng dè con yêu thú không rõ lai lịch này.
Vì ông ta chưa từng đến vào tầng thứ chín này.
Độc Cô Phong quay đầu nhìn Diệp Huyên: “Cũng biết tính toán đấy, tiếc là cũng vô dụng thôi”.
Nói xong, ông ta vung tay về phía Diệp Huyên từ xa, một sức mạnh thần