Đệ Nhất Kiếm Thần

Cảm Thấy Không Có Khả Năng À


trước sau



Người đàn ông áo tím cười khẽ: “Vậy thì càng phải báo thù, không phải sao?”  
Ông lão im lặng.


Người đàn ông áo tím xoay người nhìn ông lão, cười nói: “Theo ta được biết, gia chủ đời trước của nhà họ Hoàng Phủ vẫn còn sống, nếu lão biết con trai mình chết oan uổng, ông nghĩ lão sẽ làm thế nào?”  
Ông lão nhìn người đàn ông áo tím: “Các hạ là muốn lợi dụng nhà họ Hoàng Phủ ta ư?”  
Người đàn ông áo tím lắc đầu: “Câu này sai rồi, không có nhà họ Hoàng Phủ ông, chúng ta cũng sẽ tiếp tục đuổi theo.

Nhưng nhà họ Hoàng Phủ các người thật sự cam lòng ư? Không chỉ tổn thất bốn cao thủ Thánh Cảnh, mà ngay cả gia chủ cũng bỏ mình…”  
Ông lão im lặng.

Người đàn ông áo tím cười nói: “Hoàng Phủ Hiền, ông cũng không quyết định được, thông báo với lão gia chủ Hoàng Phủ đi!”  

Nói xong, gã ta lập tức biến mất.

Người đàn ông áo

tím vừa đi chưa bao lâu, một ông lão râu bạc đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy ông lão, Hoàng Phủ Hiền vội hành lễ: “Lão gia chủ!”  
Hoàng Phủ Tiếu lạnh lùng ngắt lời: “Ngươi tưởng bọn họ thật lòng muốn hợp tác với chúng ta à? Lão phu đã nhìn ra rồi! Bọn họ chỉ là muốn lợi dụng chúng ta ép Diệp Huyên sử dụng lá bài tẩy thôi.

Bọn họ muốn thấy lá bài tẩy của Diệp Huyên, nhưng không muốn tự đi thử, cho nên mới tìm đến chúng ta! Nếu còn tiếp tục nữa thì không chỉ mất mấy cao thủ Thánh Cảnh, mà là diệt tộc”.


Sắc mặt Hoàng Phủ Hiền thay đổi: “Diệt tộc? Chuyện này…”  
Hoàng Phủ Tiếu hỏi: “Cảm thấy không có khả năng à?”  
Hoàng Phủ Hiền im lặng.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện