Chém xuống một kiếm.
Ầm!
Diệp Huyên lập tức lùi lại cả trăm trượng, mà hắn còn chưa dừng lại, người đàn ông kia đã xuất hiện trước mặt hắn một lần nữa, sau đó là đánh một quyền về phía mặt hắn.
Một quyền đấm ra, không gian xung quanh Diệp Huyên lập tức nứt ra như mạng nhện!
Không thể lùi được nữa!
Diệp Huyên cũng không nghĩ tới việc rút lui, vì tốc độ của đối phương vượt xa hắn, nếu hắn rút lui, chắc chắn sẽ rơi vào thế bị động.
Vì vậy, Diệp Huyên lựa chọn liều mạng với đối phương!
Diệp Huyên rút kiếm chém xuống, nhưng khi thanh kiếm một chém vào nắm đấm của người đàn ông, linh hồn của hắn đột nhiên rời khỏi cơ thể, nhìn thấy cảnh này, người đàn ông híp mắt lại, vội vã thu quyền, vì thanh kiếm đã đi tới giữa lông mày gã!
Kiếm dài hơn quyền!
Nếu gã không thu tay lại, gã có thể đánh vỡ thân thể của Diệp Huyên, nhưng Diệp Huyên lại có thể xuyên kiếm qua giữa lông mày gã.
Gã không chọn liều mạng với Diệp Huyên, vì không đáng, chủ tu của gã không phải là linh hồn, nếu để kiếm của Diệp Huyên xuyên qua giữa lông mày gã, gã rất có thể sẽ chết, mà Diệp Huyên nhiều nhất chỉ bị mất thân thể thôi!
Người đàn ông rụt tay về.
Ầm!
Một kiếm của Diệp Huyên chém xuống, người đàn ông lập tức lùi nhanh.
Cô gái trên tường thành lắc đầu: “Người kia thua rồi! Tiếc cho bí thuật thượng cổ này!”
Bạch tiên sinh nhìn xuống dưới, sau khi dùng một chiêu kiếm chém lùi người đàn ông, linh hồn của Diệp Huyên lại quay về thân thể một