Trường thương rung lên kịch liệt, một luồng sức mạnh to lớn men theo trường thương lao về phía Tiết Bạch Y.
Sắc mặt Tiết Bạch Y vẫn không thay đổi, y rút tay về, xòe lòng bàn tay chặn lại chuôi thương, sau đó đột nhiên đẩy thẳng về phía trước.
Ầm!
Hai cỗ sức mạnh to lớn lập tức bộc phát, mà lúc này, Tiết Bạch Y nghiêng người sang một bên, vừa nghiêng sang đã có một cú đấm sượt qua mặt y, mà khi Tiết Bạch Y định đánh trả thì nắm đấm kia đột nhiên hóa thành chưởng, sau đó nhẹ nhàng vung về bên phải.
Ầm!
Không gian trong vòng trăm trượng run lên kịch liệt!
Khi xung quanh trở về bình thường lại, Tiết Bạch Y đã lui ra ngoài hơn trăm trượng!
Thấy cảnh này, sắc mặt mọi người ở đây đều trầm xuống!
Trên tường thành, ánh mắt Liên Vạn Lý rơi vào người Mạc Tà, nhẹ giọng nói: "Rất mạnh!"
"Đúng, rất mạnh!"
Bên cạnh Liên Vạn Lý, giọng nói của Diệp Huyên vang lên.
Liên Vạn Lý nhìn hắn: "Lành rồi?"
Diệp Huyên gật đầu: "Tàm tạm rồi!"
Liên Vạn Lý khẽ gật đầu, sau đó nhìn Mạc Tà ở phía dưới: "Người này sâu không lường được!"
Diệp Huyên gật đầu.
Mặc dù hắn chưa giao thủ với Mạc Tà, nhưng hắn biết, thực lực của Mạc Tà này vô cùng mạnh mẽ!
Nếu như không mạnh, đám người Tả Thanh đã không cam lòng nghe lời hắn ta rồi.
Mà bây