Nghe thấy thế, Bạch My lão quai không có phản ứng nào, mà chỉ nhìn đăm đăm ào trong bếp lửa, thỉnh thoảng tiện tay còn ném một vài mẩu củi vụn vào cho ánh lửa trong bếp luôn luôn được duy trì đều đều.
So chiêu với tôi, ông nên biết rằng mặc dù tuổi tác chúng ta không cách nhau bao nhiêu, nhưng dù sao so về vai vế thì ông cũng xếp sau tôi một bậc, cho dù ông bây giờ là phó môn chủ, nhưng mà ông nên biết rằng sư phụ ông là Lý Thiên Đức cũng chỉ là sư huynh của tôi mà thôi, tại sao bề dưới lại dám can đảm khiêu chiến bề trên, chẳng lẽ luật lệ trong môn nay đã thay đổi rồi hay sao, vả lại bao nhiêu năm nay tôi không còn để ý những công việc của Huyết Đao Môn, vậy nên tôi dám chắc rằng hôm nay ông đến đây chắc hẳn là không phải để thử với tôi vài chiêu đấy chứ? còn nếu muốn thử tôi thì ông cũng nên gọi tôi một tiếng sư thúc, chứ không phải ông mang thái độ này đến đây gặp tôi như thế.
Đúng vậy, mặc dù Huyết Đao Môn bây giờ xưa đâu bằng nay, nhưng mà luật lệ của các bậc tiền nhân vân phải được tôn trọng, vả lại môn quy cũng vô cùng nghiêm ngặt, nếu như các bậc tiểu bối mang thái độ trịch thượng, dưới khinh nhờn trên không tôn trọng trưởng bối vậy thì tội sẽ vô cùng nặng, có thể khép vào tội phản bôi sư môn, nhẹ thì bị phế tu vi đuổi khỏi môn phái, còn nặng thì bị đưa ra sau núi, thả xuống đầm hoang cho cá sấu xẻ thịt.
Nhưng bởi Bạch My lão quái bỏ bê tông môn bao nhiêu năm nay, vậy nên hôm nay người này đến đây với thái độ kiêu ngạo và thiếu tôn trọng đối phương, nhưng mà ông ta không nghĩ Bạch My lão quái tính tình vốn gàn gàn dở dở nhưng mà lại cứng răn như vậy, thường ngày không để ý đến những việc xung quanh nhưng khi đụng chạm đến môn quy thì ông ta không nể nang gì cả, người đàn ông lúc này nhún nhường cười nhạt một tiếng ấp úng.
- Sư thúc hiểu nhầm, Trương Húc không có ý đó, chẳng qua là sau bao nhiêu năm sư thúc không quan tâ m đến tông phái, bởi vậy mà Trương Húc cũng chỉ muốn được thỉnh giáo sư thúc một vài chiêu số mà thôi, nếu có gì không đúng mong sư thúc tha thứ.
- Ồ là như vậy sao, sao tôi cứ cảm thấy không đúng cho lắm, Trương Húc ông gia nhập môn giáo bao nhiêu lâu, chẳng lẽ giới quy của bổn môn ông còn không nắm được, bao nhiêu năm nay tôi không tham gia vào bổn môn không có nghĩa là tôi không biết những việc các ông đã làm trong bao nhiêu năm nay.
đừng tưởng rằng chỉ chút trò vặt vãnh của các ông thì muốn làm gì thì làm.
Nói xong Bạch My lão quái vung tay một cái, một làn gió nhè nhẹ thổi tới Trương Húc, ban đầu chỉ là một làn sóng nhẹ nhà lướt đi nhưng mà khi tới gần Trương Húc thì cơn gió nhẹ đó lại cuộn xoáy dâng trào một nguồn năng lượng khủng khiếp, thấy vậy Trương Húc cả kinh vội vàng lùi lại, nhưng vẫn chậm một bước, bởi vì không nghĩ tới cơn gió nhẹ nhàng thổi tới trông rất chậm chạp nhưng mà thực tế nó lại mau lẹ vô cùng, lùi đã không kịp Trương Húc vội vàng dùng toàn lực di chuyển xuống đôi bàn chân, hai gối hơi chùng xuống, hai cánh tay thủ phía trước theo thế Thiền sư tống khác-Tiên ông tọa thạch, nhìn theo thế tấn của Trương húc có thể thấy được tư thế vững như bàn thạch, nhưng mà điều đó không có nghĩa là cản được