Nói câu này Thanh Sơn tỏ ra vô cùng tự tin, dù cho đối mặt với hai ác ma đã nổi danh hơn ba mươi năm trước, nhưng mà không vì thế mà Thanh Sơn tỏ ra yếu thế, khí thế trên người liên tục bộc phát ra, trong chốc lát khí thế mà Thanh Sơn thả ra làm cho những người xung quanh đã bắt đầu bị luồng sức ép này làm cho khó thở.
Phía đối diện Huyết ma nhị nhân cũng bắt đầu bộc phát ra khí thế, trong khoảnh khắc khí thế hai bên thả ra va chạm và xông phá lẫn nhau khiến không khí xung quanh bắt đầu hạ xuống, bụi đất cũng như lá cây bắt đầu tung bay, sau đó tất cả lá cây và bụi đất bị ép lại ở chính giữa tạo thành một bức màn ngăn giữa hai bên.
Trong nhất thời khí thế mà hai bên thả ra tạo nên một thế cân bằng, nhưng mà chỉ như vậy là chưa đủ bởi hôm nay ắt hẳn phải có một bên nằm xuống thì mọi việc mới có thể ngã ngũ được.
Trong lúc nhất thời thế trân trở nên giằng co không bên nào chiếm được thế thượng phong, chỉ mới thả ra khí thế đã đủ biết về năng lực của hai bên, chỉ có điều Huyết ma nhị nhân là hai người, còn Thanh Sơn chỉ có một mình quả thực nếu đơn đả độc đấu thì sẽ không phải là đối thủ của Thanh Sơn, nhưng mà mấy chục năm qua cặp Huyết Ma này chưa từng tách ra, lúc nào cũng như hình với bóng phối hợp ăn ý, tuy hai mà như là một, bởi vậy mà sức chiến đấu của bọn hắn có thể nói là tăng lên một cái cấp độ không nhỏ.
Sau một lúc ở trạng thái cân bằng, lúc này cả Thanh Sơn cùng Huyết ma nhị nhân cùng nhau vận lực, từ trong cơ thể của hai bên những luồng lực đạo như mưa hồng thủy bộc phát mà ra, từng đạo từng đạo cuồng phong gào thét mà lên, xung quanh cây cối rung lắc dữ dôi, bụi bay mù mịt, chừng năm phút đồng hồ lúc dường như tấm màn ngăn đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, không thể chịu nổi lực đạo hai bên, tấm màn ngăn nhanh chóng tạo thành một dòng doáy từ từ chuyển động, sau đó đó càng lúc càng nhanh đến lúc đạt cực hạn vòng xoáy nổ tung, cả hai bên đều nhanh lùi lại ba bốn bước, lá cây cùng bụi đất trong vòng xoáy sau một lúc rơi lả tả trên mặt đất.
Khuôn mặt của Huyết ma nhị nhân trở nên vô cùng khó coi, không nghĩ tới bọn hắn là những người nổi danh thế hệ trước vậy mà hôm nay ngay cả một tên tiểu bối vắt mũi chưa sạch mà cũng không thu thập được, nếu chuyện này mà đồn ra ngoài giang hồ thì không hiểu là sẽ mất mặt như thế nào nữa, vả lại trong lòng bọn hắn cũng dâng lên sóng to gió lớn, chẳng lẽ nói tiểu tử này!.
Huyết ma nhịn nhân đưa mắt nhìn về phía nhau như để hỏi ý kiến của nhau, bọn hắn có thể nói là tâm linh tương thông, chỉ liếc qua một cái là ngầm hiểu đối phương đang muốn nói gì.
còn phía đối diện trong lòng của Thanh Sơn cũng đang không ngừng gào thét, từ ngày bước theo con đường này, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải đối thủ mạnh như vậy, gần như Thanh Sơn đã dùng đến toàn lực ứng phó, vậy mà cũng không thể tổn thương được đối phương.
- Không thể nào!
Trịnh Văn Thái cùng đám cường giả kia cũng nhìn không chớp mắt, sau đó ánh mắt trợn lên, không thể tin vào những gì mà bọn hắn vừa nhìn thấy, thực lực của Huyết ma nhị nhân bọn chúng nắm rất rõ, dường như là bất khả chiến bại, bọn hắn chưa từng nhìn thấy hai người này thất bại bao giờ, dù cho đối mặt với những bậc cao nhân thế hệ trước, chứ đừng nói là đấu với một tên tiểu bối, một tên trong đó tự lẩm bẩm.
- Chắc do hai vị tiền bối chủ quan.
- Dúng vậy, chỉ có hai vị tiền bối chủ quan mới như thế, chứ với thực lực của hai vị ấy thì tên này là các thá gì, mặc dù thắng chúng ta đấy, nhưng chúng ta cũng không thể so với hai vị ấy được.
- Đúng vậy, hôm nay tên tiểu tử này phải chết