Gia tộc Rothschild có mối quan hệ bền chặt trong thế giới ngầm Lập Kiên, nền tảng của gia tộc trong suốt những thế kỷ này đã khiến danh tiếng của Rothschild nổi tiếng khắp thế giới, đến nỗi cho dù Rothschild Tiêu Hán có tiêu phá hết mọi tài sản của gia tộc Rothschild sau khi lên nắm quyền, hoàn toàn tách biệt với ba chữ thế giới ngầm thì người ta cũng không dám khinh thường gia tộc này.
Máy bay đã chuẩn bị sẵn sàng đang đậu ở một khoảng đất trống vô cùng yên tĩnh, đây là nơi xa phòng nghỉ nhất, cơn mưa lớn trên bầu trời khiến toàn bộ sân bay toát lên một loại khí tức yên lặng đến nặng nề.
Sau khi Vu Kiệt giao đồ đạc của mình cho tiếp viên cất giữ, anh bước lên máy bay theo sự hướng dẫn của tiếp viên.
Nhìn ngắm cảnh vật ngoài cửa sổ, cuối cùng tảng đá lớn trong lòng anh cũng biến mất.
“Chắc là một lát nữa chị dâu sẽ đến thủ đô nhỉ!” Đưa vợ của người anh em về nhà an toàn, trong lòng Vu Kiệt thở phào nhẹ nhõm.
Đồng thời nhờ chuyện này khiến anh có thể nhận ra một điều.
Trên thế giới này, không phải chỉ có một mình Hoa Hạ, trong biên giới quốc gia, anh có thể đảm bảo người thân trong nhà mình sẽ không bị tổn hại gì cả, nhưng nếu anh ra nước ngoài thì sao?
Ánh mắt anh trầm xuống, nước ngoài không phải là địa bàn của anh, cũng không phải nằm ngoài pháp luật, ngược lại so với những điều ràng buộc quy cũ trong nước, thì chế độ của nước ngoài còn rườm rà lộn xộn hơn, lẽ nào sau này xảy ra chuyện tương tự, anh chỉ có thể đi chiến đấu, đi giết người giống như lần này sao?
Đây là một câu hỏi không có đáp án.
Vu Kiệt hiểu rõ mình có bao nhiêu kẻ thù, từ lần thực hiện nhiệm vụ ở trại Tuyết liền có thể thấy rõ, để giết được anh, gần như toàn quân từ hai đại giới đã được điều động, lấy sức mạnh của gần một sư đoàn để vây bắt anh!
Lần này tiêu diệt tộc Thánh Đường, vậy lần sau thì sao? Lần sau sau nữa thì sao?
Sẽ còn có những thứ giống như tộc Thánh Đường thứ hai, thứ ba xuất hiện.
Anh nhất định phải chuẩn bị trước.
“Xem ra, phải tổ chức thế lực của riêng mình ở nước ngoài rồi”, Vu Kiệt lẩm bẩm, bắt đầu suy nghĩ về kế hoạch của bản thân.
Đúng lúc này, trên máy bay, một nữ tiếp viên ăn mặc duyên dáng xinh đẹp, đeo giày cao gót đi tới.
"Xin chào anh Vu, tôi là trưởng tiếp viên được ông Jack cử đến để phục vụ anh trên chuyến bay này.
Xin hỏi anh có cần phục vụ gì không?"
Vu Kiệt ngẩng đầu liếc nhìn cô ta, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc: "Hình như chuyến bay trước không phải là cô?"
Cô tiếp viên hàng không tên Ái Phương khẽ cười: "Đúng vậy, cô ấy tạm thời có việc phải đi vắng hai ngày, nên tôi đến thay thế”.
“Là vậy sao…”
Vu Kiệt không nghĩ ngợi gì nhiều về lời giải thích của cô tiếp viên.
Nghe thấy bên tai có tiếng mưa, anh lại hỏi: "Thời tiết xấu như vậy, phải mất bao lâu mới đến được Lập Kiên?"
Ái Phương suy nghĩ một lát: “Chắc là khoảng sáu tiếng!”
Nói xong, cô ta lại hỏi: “Anh muốn máy bay cất cánh ngay bây giờ, hay là đợi một lúc nữa?”
Vu Kiệt trực tiếp nói: “Cất cánh ngay bây giờ đi! Tốt nhất là nhanh đến được Lập Kiên”.
“Vâng, tôi sẽ thông báo cho cơ trưởng ngay”.
Dứt lời, Ái Phương liền quay người rời đi.
Mặc dù không thể trở về Hoa Hạ thông qua các con đường chính thức từ Luân Thành nhưng không có nghĩa là không có cách, sau khi trở về Lập Kiên tìm Jack và giao ông ta cho tổ chức Đệ Nhất, anh cũng có thể trở về Hoa Hạ bằng máy bay của gia tộc Rothschild.
Còn về chuyện vì sao không trực tiếp để người của tổ