Trên thế gian này, thứ cạn lời nhất chính là một kẻ độc thân lâu năm, vừa mới tìm được người bầu bạn thì lại phát hiện ra người đó chẳng còn độc thân.
Những nhân vật ở đây thay thế bằng người ông nội tìm chồng cho cháu gái và Vu Kiệt đã có vợ chưa cưới, nhưng có cảm giác câu chuyện đó lại càng được phóng đại lên vô số lần.
Nhất là với ông nội Ngô Lãnh.
Câu chuyện đến thế là hết.
Nói đúng ra, sau khi Vu Kiệt dứt lời thì đã thành công dập tắt chủ đề này,
Bấy giờ, ngoài căn nhà gỗ tùng vang lên những tiếng mài dao.
Xung quanh là những ngọn núi vờn quanh, non xanh nước biếc, lá cây khô vàng có thể thấy ở bất cứ đâu, không khí lạnh lẽo ập tới nhưng lại chẳng cảm nhận được chút nào.
“Mài dao!”
“Mài dao!”
Ngô Lãnh ngồi xổm bên giếng nước, mở vòi cho dòng nước chảy dọc xuống, lấy tảng đá mài dao to bằng bàn tay, cầm một thanh đao lớn.
“Xoẹt!”.
Tìm truyện hay tại # T г ù м T r u y ệ n .O R G #
“Xoẹt!”
“Xoẹt!”
“…”
“Có vợ chưa cưới rồi!”
“Sao lại có vợ chưa cưới rồi thế này? Sao bảo là rể vàng rể quý cơ mà? Sao bảo là sẽ mang đến nhà họ Ngô trăm năm thịnh vượng cơ mà? Sao bảo là cháu gái mình tìm được người đàn ông tốt cơ mà? Thế quái nào đã có vợ chưa cưới rồi?”
Miệng cứ lẩm bẩm như thế với sắc mặt cực kỳ tệ, như một đứa trẻ vừa bị giật mất món đồ chơi của mình.
Mọi người thường nói: Người càng già càng giống một đứa trẻ.
Điều đó được thể hiện cực kỳ nhuần nhuyễn ở Ngô Lãnh.
Ông ta càng nghĩ càng thấy tức, tốc độ mài dao cũng ngày càng nhanh.
Nhà có cháu gái lại có thêm cháu rể, thế quái nào cháu rể lại thuộc về một nhà khác,