“Ha ha ha! Thật là vui tai vui mắt.” Chu Duy đứng trong đại sảnh, nhìn Giang Quân giống như nhìn một con khỉ.
Giang Quân nghiến răng, tính tình nóng nảy lập tức nhướng mày, bước vào đại sảnh, hùng hổ đi về phía Chu Duy
“Mày dám nói lại lần nữa!”
Chu Duy híp mắt: “Mày cảm thấy tao sợ mày sao?”
Giang Quân hừ lạnh: “Đừng quên, một năm trước mày vào bệnh viện như thế nào!”
Nghe vậy, khóe mắt Tần Tranh giật giật, nói như vậy một năm trước Giang Quân và Chu Duy này đã từng đánh nhau, và Chu Duy còn bị đánh vào viện?
Giang Quân đáng gờm như vậy sao?
“Hừ! Giang Quân, mày nghĩ rằng tao vẫn là tao của năm đó ư?” Chu Duy không lùi lại mà tiến tới, anh ta lao lên trong sự ngỡ ngàng của Giang Quân!
Với một cú đá, anh ta đá mạnh vào ngực Giang Quân!
Rầm!
Giang Quân phản ứng ngay lập tức, anh đưa tay ra chặn, nhưng vẫn bị Chu Duy đá lùi lại bốn năm bước rồi mới dừng lại.
Chu Duy thấy đá trượt một lần, trong mắt lóe lên một tia lạnh lùng, lại ra tay lần nữa!
Cú đá này, trực tiếp đá vào phần dưới của Giang Quân!
Thấy vậy, Giang Quân bất ngờ nhảy lên, lộn ngược cơ thể đáp xuống đất, nhanh chóng điều chỉnh, rồi trực tiếp nhảy lên và dùng chân lốc xoáy đá mạnh vào bụng Chu Duy!
Vậy mà Chu Duy cũng phản ứng nhanh, nhảy lên cùng lúc, bàn chân của hai người giao nhau, một tiếng ầm vang lên, hai người cùng lúc ngã xuống!
Nhưng lúc này, Chu Duy lại đứng dậy nhanh hơn Giang Quân hai ba giây, đá thẳng vào đầu Giang Quân còn chưa đứng dậy!
Nếu cú đá này đá trúng thì Giang Quân không chết, cũng sẽ bị thương nặng!
“Không ngờ rằng Chu Duy tao hôm nay sẽ thay mặt nhà họ Chu, diệt trừ tai họa của nhà họ Giang! Giang Quân, muốn trách thì trách tình địch của mày! Chu Duy tao đã lột xác rồi, không phải là người mà mày có thể trêu chọc nổi đâu!”
Sắc mặt Giang Quân đột nhiên thay đổi, trái tim bỗng chùng xuống, thầm nghĩ trượt chân ngã ngựa!
Nhưng vào lúc này, một bóng người như gió mạnh đến gần, lập tức đá ra ngoài, cú đá này trông có vẻ bình thường nhưng lại trúng vào xung quanh bụng!
Đáng sợ hơn là, cơ thể của Chu Duy lại bay ngược ra giống như một viên đạn!
Đập rầm xuống đất, sau đó trượt thêm bốn năm mét, đập vào bàn phục vụ ở sảnh rồi mới dừng lại!
Chu Duy hoàn toàn không phản ứng kịp chuyện gì đã xảy ra, thậm chí anh ta cũng không biết tại sao mình lại bị đá bay!
Rõ ràng vừa rồi Giang Quân cũng chưa đứng dậy, mình chắc chắn trúng mục tiêu một trăm phần trăm mới đúng chứ!
Giang Quân cũng thoáng chốc sững sờ, anh ấy bất ngờ nhìn về phía bóng người vừa mới xuất hiện bên cạnh!
Khi anh cho rằng là cao nhân nào đó đi ngang qua, đúng lúc cứu mình thì nhìn thấy khuôn mặt bên cạnh, Giang Quân lập tức mở to hai mắt!
Tần Tranh!
Anh chỉ biết Tần Tranh là một bác sĩ, biết đánh bạc bằng đá, Tần Tranh biết đánh nhau như vậy từ khi nào?
Mà Chu Duy lúc này cũng giãy giụa mở mắt ra từ trong cơn choáng váng, khi nhìn thấy Tần Tranh đứng bên cạnh Giang Quân, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu!
Người vừa mới đá bay mình, lại là tên bị mình nói là động vật cấp thấp?
Chu Duy kinh ngạc, Giang Quân cũng kinh ngạc.
Bởi vì vừa rồi hai người đều không nhìn thấy có người đi tới, họ chỉ cảm thấy có một cơn gió ập đến, sau đó trở thành tình huống này.
Giang Quân liền lộ ra vẻ mặt vui mừng, nắm lấy bả vai Tần Tranh: “Anh em tốt!”
Tần Tranh mỉm cười không nói, làm thế nào anh cũng không thể trơ mắt nhìn Giang Quân bị thương, đúng không?
Ban đầu anh thật sự nghĩ rằng hai người họ đang đánh nhau, nhưng nhìn đến cuối cùng mới biết Chu Duy muốn ra tay tàn nhẫn!
Vì vậy anh mới ra tay cứu nguy.
Sắc mặt Chu Duy khó coi, nhìn chằm chằm vào Tần Tranh, đôi mắt híp lại.
Có thể đá mình bay ra khoảng cách xa như vậy, thì tên này tuyệt đối không đơn giản, có thể… Cũng xuất ngũ trở về giống như anh họ mình, là một người có nội lực!
Nhà họ Giang này đã giẫm phải vận cứt chó gì mà có thể gặp được người như vậy, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy!
Chu Duy mím khóe miệng: “Hừ, xem như hôm nay mày gặp may! Nhưng tao hy vọng lần sau, mày và tao quang minh chính đại đánh nhau mà không có sự giúp đỡ của bất cứ ai!”
Bỗng Giang Quân ngẩng mặt lên: “Lần sau, tao sẽ đánh chết mày tại chỗ!”
Anh ấy biết nếu hôm nay không có Tần Tranh ở đây, thì e rằng vừa rồi anh ấy đã rơi đầu xuống đất!
Hai người đều không thu được kết quả tốt, Chu Duy trực tiếp quay người rời đi.
Giang Quân lại híp mắt: “Chu Duy đột nhiên đến thành phố Giang, còn chiêu đãi long trọng một nhân vật quan trọng như vậy, rốt cuộc là ai?”
Tần Tranh không hiểu những điều này, cũng không mở miệng hỏi.
Giang Quân lại trực tiếp gửi tin nhắn cho Giang Lợi Dân, để ông ấy chú ý một chút.
Chu Duy đã đến, có phải người nhà họ Chu cũng đến.
Hai người không ở lại nơi này, mà tìm một khách sạn bốn sao gần đó gọi một bàn đồ ăn rồi ngồi xuống.
Nào ngờ Tần Tranh vừa rồi xuống, đột nhiên Giang Quân lấy ra một bì thư từ trong túi đưa cho Tần Tranh: “Tin tức vừa nhận được hôm nay, vốn định vừa rồi đưa cho cậu, nào ngờ lại xảy ra chuyện