Mộc gia gia phủ hôm nay vẫn yên tĩnh như mọi ngày.
Ngoại trừ lệnh hạn chế rời khỏi gia tộc ra thì hầu hết các tộc nhân đang siêng năng tu luyện võ công.
Từ khi được sự hỗ trợ của Tiểu Hắc, tu vi của mọi người đều tăng lên một khoảng lớn.
Bây giờ đến cả những người làm chức vụ như tạp dịch cũng có tu vi nhân cấp đỉnh phong, còn những ai thực thuộc họ Mộc đều đã đột phá hoàng cấp cao thủ.
So sánh về thực lực hiện tại thì Mộc gia chẳng khác nào các tiểu gia tộc ở Triệu quốc, mà còn lại loại tiểu gia tộc mạnh mẽ nhất.
Bởi lẽ sức mạnh thực sự của Mộc Bình, Văn Vô Úy và Tiểu Hắc đều không phải loại hoàng cấp hậu kỳ phổ thông có thể so sánh được.
Dĩ nhiên nội tình của Mộc tộc đều được giấu kín kỹ lưỡng.
Yên quốc đối mặt với thù trong giặc ngoài, Mộc gia là một trong tứ trụ của quân đội, nếu việc họ lớn mạnh nhanh chóng được tiết lộ ra thì sẽ có rất nhiều kẻ thù muốn dìm chết họ từ trong trứng nước.
Thế đạo này vốn tàn nhẫn, kẻ ác càng không phải heo nái chỉ biết ăn rồi ngủ.
Chỉ cần phát hiện ra bất cứ dấu hiệu nào có thể gây bất lợi cho mình thì kẻ địch nhất định sẽ không tiếc trả giá để ra tay.
Hàng trăm bóng đen ẩn ẩn tập trung ở phía xa Mộc gia, dẫn đầu là một lão giả khuôn mặt cực kỳ gớm ghiếc.
Xung quanh lão ta không khí cũng lạnh lẽo đến rợn người, không một kẻ nào dám tiến gần.
Ánh mắt lão nhìn về phía Mộc gia lóe lên sự thù hận và sát khí, lão phất tay một cái, toàn bộ hàng trăm tên áo đen như châu chấu xông lên.
Đang nghiền ngẫm về bước tiếp theo của vô danh kiếm pháp, Mộc Bình chợt thấy cái chuông gió đặt ở một góc phòng rung dù không có một ngọn gió nào có thể lọt vào.
Sắc mặt của anh ta ngưng trọng, không nói một lời liền vội cầm lấy thanh kiếm lao thẳng đi.
Do đầy đủ Thập Nhất Tăng Đan sử dụng, Mộc Bình đã đạt đến hoàng cấp hậu kỳ.
Khác với những người đột phá nhanh đều có di chứng, Mộc Bình được Tiểu Hắc hỗ trợ dẫn dược lực và mở rộng kinh mạch không ngừng nên tu vi anh ta cực kỳ vững chắc.
Không khác với người tu luyện mấy chục năm là bao.
Phía gian phòng của bảy thiếu niên cũng lần lượt xuất hiện những bóng đen lao ra, vị đội trưởng được đặt biệt hiệu là Nhất Sát thần sắc nghiêm nghị trầm giọng nói với sáu thành viên trong đội của mình:
- Công tử đã căn dặn chúng ta phải bảo hộ Mộc gia khi người không có mặt.
Hiện giờ kẻ địch đã xâm nhập vào Mộc gia, chúng ta dù hi sinh cũng phải hoàn thành nhiệm vụ của mình, không thể cô phụ công sức bồi dưỡng của công tử.
- Đã rõ
Sáu nam nữ thiếu niên còn lại đều đồng thanh một lời, không có một chút đắn đo nào.
Những ngày tháng tập luyện đầy gian khổ gần như đi đến cực hạn của họ đều được tưởng thưởng xứng đáng.
Không một ai có suy nghĩ oán hận nào với Tiểu Hắc mà còn cảm kích tận đáy lòng.
Không có công tử bảy người họ không biết cả đời này liệu có cơ hội bước vào hoàng cấp hay không? Khi chưa nắm giữ sức mạnh, con người không có nhiều khao khát với thực lực.
Một khi đã sở hữu, nhận ra được sự chênh lệch như trời cao với vực sâu, giữ một cao thủ chân chính với phàm phu tục tử, con người ta càng ham muốn truy cầu đột phá cấp độ cao hơn.
- Nhất Sát ca, ngươi không liên lạc được với công tử sao?
Một cô gái trông nhỏ tuổi nhất thắc mắc hỏi.
Nhất Sát thở dài lắc đầu đáp:
- Điện thoại của công tử đã tắt máy.
Có lẽ người đang gặp tình huống quan trọng, không tiện liên lạc.
Ta đã để lại tin nhắn cho người, khi nào công tử mở máy sẽ đọc được.
Không còn nhiều thời gian nữa, lập tức phân ra hành động.
Nhất Sát chứng tỏ ngay được phẩm chất lãnh đạo của mình, hắn quát lên một tiếng rồi nhanh chóng chỉ huy sáu đội viên của mình theo chiếc lược đã vạch sẵn.
Trong đại sảnh của Mộc gia, Mộc quốc thái hai tay chắp sau lưng, ánh mắt có ngọn lửa rực cháy, ông ta nhìn các con cháu của mình đứng nghiêm chỉnh rồi khẽ gật đầu nói:
- Mộc gia đứng vững mấy trăm năm không ngã, là trụ cột của cả Yên quốc, đó là vì chúng ta là những chiến binh quả cảm, không bao giờ khuất phục kẻ thù.
Hôm nay kẻ thù đã dám to gan mạo phạm, chúng ta sẽ đánh cho bọn chúng tan tác.
- Quyết chiến.
- Quyết chiến
Từng người trong Mộc gia khí thế hào hùng xiết chặt nắm đấm, giặc đánh đến nhà thì lão ấu phụ nữ cũng cầm vũ khí lên mà kháng cự.
Họ mang trong mình niềm kiêu hãnh và tự hào của một dòng tộc quân nhân, thà hi sinh chứ không bao giờ đầu hàng.
......................................................
Hắc Quận trong ngày khoác lên mình vẻ ngoài sặc sỡ để chào đón khách nhân đến từ khắp nơi cho đấu giá hội thì bỗng một cơn mây đen kéo đến làm cho mọi dự định đều bị phá sản.
Diên Thọ mặt mày cũng không còn xuân quang mà thay vào đó là sát khí tỏa ra không chút che giấu nào, lão ta giận dữ triệu tập toàn bộ nhân thủ của phân bộ lại.
- Diên quản sự, toàn bộ tinh anh của chúng ta đã có mặt.
Một đại hán cao to, uy vũ, mặc trên người một bộ cẩm y đồng phục khác biệt với những người lính đứng phía sau ông ta lên tiếng nói.
Xem ra vị này chính là chỉ huy của toàn bộ quân lực của thương hội Vạn Kim tại Yên quốc.
- Tốt lắm, đã lâu rồi chúng ta chưa từng lên tiếng nên những kẻ khác đang cho rằng Vạn Kim thương hội chúng ta chỉ là con mèo bệnh.
Đã vậy thì lần này cứ khai đao một lần để chấn hưng uy danh của chúng ta.
- Hai vị trưởng lão Quế Hà hãy dẫn theo một đội trước tiên đi đến Mộc gia.
Tùy nghi hành sự, nếu cần viện binh thì lập tức thông báo cho Quách đội trưởng.
Diên Thọ xoay người sang hai lão già Quế Hà căn dặn.
Lần này tình báo của Vạn Kim đã quá sơ suất để xảy ra sự việc ngoài tầm khống chế.
Việc hiện tại ông ta có thể làm chính là điều một phần lực lượng đi giúp đỡ, giá trị của Tiểu Hắc trong mắt của Diên quản sự là rất cao.
Còn an nguy của Huyền Kinh và Yên quốc ư? Các ngươi nghĩ nhiều rồi, cho dù thay triều đổi đại thì cũng chẳng tí ảnh hưởng nào đến Vạn Kim thương hội cả.
..............................
- Cấp báo, tư quân của Trữ gia đã hành động.
Hiện tại bọn chúng đang đánh phá quân đoàn phòng thủ Huyền Kinh.
- Cấp báo, có phần tử phản loạn tấn công vào phủ đệ của Mộc, Trần, Kim, Viễn, tín hiệu cầu cứu không ngừng phát ra.
- Cấp báo, trên đường phố thủ đô có rất nhiều tay súng bắn tỉa đang xả súng vào người dân.
Ngay cả những "khách nhân" đặc biệt từ các nước cũng bị thương vong thảm trọng.
Liên tiếp những tin khẩn truyền đến tai Liễu Mai, sắc mặt của vị tướng lĩnh này trở nên u ám đáng sợ, dù vậy thì cô ta vẫn không tỏ ra thất thố mà vẫn bình tĩnh suy tính rồi nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh của mình:
- Đưa ba tiểu đội Long Thần đến cứu viện Trần, Viễn, Kim ba nhà.
Ta sẽ đích