Vùng đất chết vốn vẫn luôn tĩnh mịch đến vô hồn, từng có gió thổi vù vù qua khiến cho màn đêm lạnh lẽo càng âm u khó lường.
Bỗng nhiên, một loạt bóng đen như những con sóc nhỏ lao đi thật nhanh trên mặt đất sẫm màu.
Bọn họ dường như không hề e ngại độc khí vờn quanh, thậm chí còn có một lớp màn đen mỏng bao quanh thân thể của những kẻ này.
Ngay khi những tên áo đen vượt qua đất chết tiến vào cương thổ nước Yên, bọn chúng liền nhanh chóng tản ra về nhiều hướng.
Nhìn tốc độ những tên này, có thể thấy rõ chúng đều là những cao thủ cực kỳ lợi hại.
Cho dù gặp phải quân đội tuần tra của Yên quốc cũng không phải vấn đề gì lớn.
Sau một canh giờ, một tên áo đen đứng nhìn một khu đất trống trải, còn lại vết tích rõ ràng của một doanh trại to lớn đã vừa rời đi không lâu.
Hắn ta tìm kiếm quanh quẩn một lúc thật kỹ càng rồi lấy bộ đàm ra.
- Độc Đài, đội trưởng đội hai báo cáo.
Quân Yên đã rút quân, theo ước đoán của tôi thì bọn chúng chỉ có thể di chuyển khoảng trăm dặm.
Phía ta sẽ tiếp tục truy dấu.
- Hừ, Trần Khả đúng là con cáo quỷ quyệt sợ chết, xem ra phía nước Yên đã phong phanh nhận được tin tức gì nên mới lập tức lui binh.
Các ngươi bằng mọi giá phải xác định được vị trí của quân đoàn số hai, nhiệm vụ lần này không thể thất bại được.
Từ đầu dây bên kia, một giọng nói hết sức già nua vang lên, tên đội trưởng nghe xong thì lập tức tắt máy.
Hắn ta cũng không chần chừ thêm phút giây nào nữa mà tiếp tục chay theo hướng dấu vết để lại, một quân đoàn đông đảo muốn xoa đi dấu vết di chuyển là chuyện không thể nào.
Nhất là khi bọn họ lại phải hành quân gấp rút.
Tại một cốc khẩu cách nơi tên áo đen vừa đứng gần hai trăm dặm, một vị tướng quân nhìn vẻ ngoài dữ tợn như Trương Phi đang cười đắc ý với đám tướng lĩnh dưới trướng của mình.
- Haha ...!Chắc chắn bây giờ bọn độc sư hôi thối kia vẫn nghĩ rằng chúng ta chỉ vừa mới rời khỏi.
Tranh đấu mấy chục năm, Trần mỗ còn lạ gì suy nghĩ ấu trĩ của chúng nữa.
Nhìn nụ cười hưởng ứng bỉ ổi của đám chúng tướng, khó ai mà tin được hình tượng của những vị đứng đầu Yên quốc lại nhìn khó coi đến thế.
Kỳ thực các đời tổ tiên của Trần gia đều là mãnh tướng xa trường, trung cam nghĩa đảm, chính trực quân tử.
Cũng vì cái tính cách đó mà bọn họ thường hay bị tướng giặc dùng gian kế lừa gạt, rất nhiều người đã phải hi sinh trong uất nghẹn không cam.
Có lẽ trời cao thấu hiểu nỗi đau đó nên đã để một gã quái kiệt đầu thai vào nhà họ Trần, kẻ đó không ai khác chính là Trần Khả.
Từ bé Trần Khả cũng co bề ngoài bặm trợn như bao huynh đệ khác, tuy nhiên tính cách của hắn lại khác một trời một vực.
Nếu những huynh đệ kia khờ khạo hồn nhiên bao nhiêu thì Trần Khả lại mưu mô xảo quyệt bấy nhiêu.
Cũng may dù là kẻ có lòng dạ rất sâu, Trần Khả vẫn giữ nguyên được trái tim hướng về gia tộc và tổ quốc.
Cho nên khi được giao trọng trách bước ra chiến trường, bằng vào bản lĩnh của mình, hắn đã không ngừng lập nên công trạng.
Đến cuối cùng thì nhanh chóng bước lên hàng đại tướng, tốc độ thăng cấp chỉ chịu đứng sau mỗi vị đại thống lĩnh kia thôi.
Từ đó, Yên quốc hai đầu nam bắc có hai vị tướng tài trấn giữ, Kim Duyệt trầm ổn cẩn thận, tỉ mỉ từng bước khiến cho quân địch không tìm ra một kẻ hở nào.
Trần Khả mưu mô, tướng Liêu không thể nắm bắt được ông ta ra chiêu gì, luôn phải nghiến răng nghiến lợi mà lui binh.
..........................................
Trung tâm Huyền Kinh hiện tại đang vô cùng rối loạn, xác người chết nằm la liệt trên đường phố, không một cái xác nào là lành lặn cả.
Đám lính bắn tỉa dựa vào sức mạnh của vũ khí tha hồ tàn sát người dân, không ít cao thủ các nước đến tham gia đấu giá hội cũng phải bỏ mạng.
- Có tìm thấy xác của tên nhóc kia không?
Cả một màn đẫm máu cũng chỉ là lớp lụa mỏng để che đậy cả một kế hoạch khổng lồ.
Rất nhiều lính bắn tỉa cùng với camera quan sát kỹ thuật cao lùng sục bên trong tòa nhà vừa nổ tung.
Đáng tiếc bọn chúng chẳng tìm ra bất kỳ vết tích nào của Tiểu Hắc cả.
- Báo cáo, có lẽ đối tượng đã bị thuốc nổ làm tan xác, không thể nhận dạng được.
Một tên lính bắn tỉa trả lời thông qua bộ đàm, đầu dây bên kia im lặng vài giây rồi trả lời:
- Được rồi, tiểu tử kia dù không chết thì chắc chắn cũng trọng thương rất nặng, không còn khả năng uy hiếp.
Lập tức ra lệnh rút quân, chuyển sang chiến trường khác.
- Rõ
Đến rất nhanh, rút lui càng nhanh hơn.
Toàn bộ đám lính bắn tỉa nhanh chóng chia đường để rời khỏi, đúng lúc này thì Liễu Mai cùng với một tiểu đội quân của mình cũng chạy đến.
Nhìn cảnh tượng trước mặt, trán cô nàng khẽ nhăn lại, Liễu Mai gằn giọng ra lệnh:
- Không để cho bọn khủng bố thoát thân, bọn tàn ác phải đền tội.
Binh lính dưới trướng của Liễu Mai là tinh anh trong Long Thần, khả năng chiến đấu cực kỳ lợi hại, lại thông hiểu phối hợp.
Chỉ trong chốc lát, bọn họ đã hạ gục rất nhiều lính bắn tỉa.
Những tên lính có tu vi nhân cấp vốn chỉ là pháo hôi, được dùng để hỗ trợ, khi tháo chạy thì chúng phải ở lại đoạn hậu.
Đối với những tên chết thay này, Liễu Mai không chút hứng thú, cô ta như một cái bóng mờ phóng rất nhanh.
Mục tiêu là phải bắt được vài tên chủ chốt để khai thác thông tin hữu ích.
Trận đại chiến đã bắt đầu, nếu không kịp phản ứng e là cả nước Yên sẽ phải thất thủ.
..........................................
- Quách Tuyên, ngươi đừng ép người quá đáng.
Tại khu vực giao nhau giữa Hắc Quận và Huyền Kinh trông như vừa xảy ra một trận giao tranh lớn.
Một tên mặc áo đen sắc mặt âm trầm đứng đối diện với gã đội trưởng binh lính của phân bộ Vạn Kim thương hội tại Yên quốc.
- Ép ngươi thì sao? Ẩn Sát các ngươi là cái thá gì? Ta không biết phía sau các ngươi có tông phái nào chống đỡ nhưng dù là ai thì bọn ta cũng không quan tâm.
Giọng điệu của gã Quách đội trưởng không chút nhân nhượng, còn mang theo hàm ý khinh miệt.
Chân Võ Môn lấy mạnh vi tôn, một khi cả hai bên đều có thế lực chống lưng thì có gì phải kiêng nể.
Chẳng lẽ hai bên lại đại chiến chỉ vì vài con kiến hôi thủ hạ thôi sao?
Lại nói, Quách Tuyên đường đường là huyền cấp cường giả, tại sao phải dông dài với một tên hoàng cấp hậu kỳ.
Nhiệm vụ lần này của gã và binh lính của mình chỉ là muốn xả giận, chém giết một trận để giữ vững "thanh danh" của Vạn Kim thương hội.
Cao tầng Ẩn Sát đã phái đám người này đến để chặn đường thì chắn chắn đã tính toán cho bọn chúng là dê tế thần rồi.
- Ngươi...!Nếu bọn ta chết thì các ngươi cũng không sống tốt đâu.
Đừng tưởng huyền cấp cường giả thì đã là vô địch.
Tên áo đen tức giận gầm lên, một tay hắn ta nhanh như chớp lấy ra một cây súng ngắn có thiết kế kỳ lạ.
Hắn ta vừa bóp cò thì một tia đạn