Một quần sáng bao quanh cả nhóm {xíu} một thanh âm vang lên cả nhóm rơi vào một không gian thông đạo.
{vìu vìu} Cả cơ thể và linh hồn được luồn sáng dịch chuyển tốc độ nhanh vô cùng chỉ mất một thời thần sau quá trình dịch chuyển dừng lại.
Thiên Tài vừa đặt chân xuống bệ đá bước ra ngoài một ánh sáng chiếu rọi vào khuôn mặt khiến hắn phải che mắt một chút
“Đây là bên trong thông đạo sao?” Thiên Tài nhìn về phía khoảng không phía trước một khung cảnh không thể tin vào mắt.
{Bịch bịch} Hắn bước theo bậc đá đi xuống hành lang phía trước, cùng lúc này bọn người Tiểu Tuyên cũng đã đáp xuống bệ đá bắt đầu bước ra.
Tiểu Tuyên tâm thần chấn động không nhịn được mà thốt lên
“Thật là quá hùng vĩ.
”
Ba Ba mập cũng không thể tin vào mắt mình làm ra một bộ biểu cảm vô cùng hai hước.
Lạc Anh Tuyết cầm tay Linh Nhi hai vị mỹ nữ dáng vóc yêu kiều đi xuống các bậc thanh đi về phía Thiên Tài.
Thiên Tài đi đến chỗ hai vị mỹ nhân cầm bàn tay hai nàng cùng nhau dạo bước vào bên trong địa cung
Tiểu Tuyên nhìn cảnh tượng đó không nhịn được ấm ức mà nói
“Ê ê ê, coi kìa, coi kìa, ba người các người quá đáng lắm lắm luôn đó, có thể để ý đến cảm xúc của những con cẩu cô đơn này không thế.
”
Ba Ba mập gật đầu đồng ý với ý kiến của Tiểu Tuyên rồi bước đến phía Tiểu Tuyên choàng tay qua vai hắn bắt đầu an ủi
“Được rồi, chúng ta dù sao cũng chỉ là những con cẩu chưa tìm được nóc nhà mà thôi, khi quay về ta mời huynh đi chơi Thanh Xuân Lầu được chưa.
Mộng Đức ngươi nói gì đi.
”
Mộng Đức nhìn hai người bọn họ lắc đầu lạnh lùng bước xuống bậc thang đi vào thông đạo đồng thời nhắc nhở
“Các ngươi cứ ở đó nói nhảm tiếp đi, ta thấy bọn họ sắp bỏ lại chúng ta rồi đấy, ta cũng đi trước đây.
”
Nghe vậy Ba Ba và Tiểu Tuyên nhìn về phía trước thì thấy ba thân ảnh đang đi thông thả ở phía trước bọn họ một khoảng cách xa
Tiểu Tuyên không nhịn được thét lên
“Đại ca huynh quá đáng lắm rồi, đợi ta với.
”
Thế rồi cả hai người cùng nhau chạy đến nhưng Ba Ba mập vô tình vấp phải thềm thang té xuống kéo theo Tiểu Tuyên.
{Bịch bịch} hai người từ trên đài té lăn vài vòng rồi dùng cả khuôn mặt cắm vào sàn nhà.
Tiểu Tuyên bò dậy phủi đi cát bụi trên người nhìn Ba Ba chưởi
“Ngươi, ngươi, đây là muốn ám sát ta sao? uổn công ta còn cho ngươi là huynh đệ tốt.
”
Ba Ba mập đứng lên phủi phủi cát bụi hướng phía Tiểu Tuyên cúi người gãi gãi đầu xin lỗi
“Được rồi, ta xin lỗi mà, ta cũng không cố ý đâu.
”
Đang nói chuyện thì hai người nghe tiếng Thiên Tài vang tới
“Này các đệ có tính đi tiếp không, chúng ta sắp bỏ lại các đệ rồi đó nha.
”
Không nói nhiều nữa hai người cấp tốc quay đầu chạy nhanh về phía trước.
“Được rồi, đợi ta với.
” Tiểu Tuyên chạy đến chổ Thiên Tài
Cả nhóm nhanh chóng di chuyển đến bên trong Thông Đạo, di chuyển liên tục trên những bức tường cổ xưa kia có những viên đá pháp ra một loại ánh sáng vô cùng huyền ảo.
Linh Nhi nhìn những viên đá này không hổ thốt lên
“Tuyệt đẹp a, những viên đá này quá mức là đẹp đi.
”
Lạc Anh Tuyết nhìn nàng xoa đầu Linh Nhi rồi nói
“Thế nào rất đẹp đúng không, nếu muốn tỷ thay muội kêu huynh ấy lấy tới.
”
Linh Nhi nghe vậy gật đầu “Ừm.
”
Thiên Tài cũng nghe được lời nói đó bước về phía bức tường hướng tới lấy xuống một viên đá.
Viên đá lấy xuống cầm trong tay hắn toả ra một cảm giác lạnh buốt vô cùng, đồng thời cũng làm tro linh khí xung quanh vô cùng tinh thuần.
Hắn tính quay lại đưa cho Linh Nhi càng nghĩ hắn thấy nếu chỉ đưa cho Linh Nhi chắc chắn sẽ bị Anh Tuyết ghi hận thế là hắn liền đi đên một
viên đá khác lấy xuống.
Viên đá lần này lấy xuống có một cảm giác cực kì nóng, cứ như một loại hoàn toàn khác không nghĩ nhiều hắn đem viên đá đến đưa cho hai mỹ nữ.
“Đây ta đã lấy về cho hai nàng rồi đây.
”
Ba người đằng sau thấy cảnh này trong lòng có chút khó chịu muốn lao vào đánh chết tên đang đứng trước mặt này
Cứ thế cả nhóm đi sâu vào trong, tiếp tục đi tới phía trước một thời gian sau trước mặt bọn họ liền xuất hiên ra một gian phòng rộng