Diệp Phùng không hổ là Đế Sư!
Vừa đánh vừa xoa, cho dù là tất cả cán bộ cấp cao phía chính phủ cũng không còn cách nào khá!
c Trên khuôn mặt thủ trưởng số một cũng không khỏi hiện lên vẻ kính phục: “Diệp Phùng không hổ là Đế Sư!”
Mọi người im lặng.
Đảo Thanh Loan vẫn là nhức nhối lớn nhất trong lòng nhân dân Thiên Triều, nhưng hiện giờ tình hình quốc tế phức tạp, nếu như phía chính phủ ra tay giành lại, ắt liên quan đến nước cờ quốc tế, rất khó thực hiện!
Nhưng nếu Diệp Phùng ra tay, vậy thì lại khá!
c Thứ nhất, Diệp Phùng không có thận phận gì trong chính phủ, anh có thể làm bất cứ chuyện gì, nhưng không liên quan đến chính phủ Thiên Triều!
Chỉ điều này thôi đã có thể chặn miệng của những quốc gia khá!
c Thứ hai, trên đời này, ngoài phía chính phủ ra, nếu còn ai có thực lực giành được đảo Thanh Loan, cũng chỉ có một mình Đế Sư mà thôi! Lấy đất nước thống nhất đổi lại phía chính phủ khoanh tay đứng nhìn sự việc lần này, cho dù là thủ trưởng số một, cũng không từ chối được..
Phía chính phủ đã gươm súng sẵn sàng, chỉ vì một lời hứa hẹn của Diệp Phùng mà lặng lẽ rút quân. Còn lúc này, ở bến cảng thủ đô, Diệp Phùng cầm súng, chậm rãi đi tới trước mặt một người trong số đó, từ trên cao nhìn xuống, kề họng súng trước trán người kia, lạnh lùng nói: “Sở Văn Nam, trưởng cục hải quan thủ đô!”
“Trước kia là một nhân viên nho nhỏ, sau lại đột nhiên thăng chức liên tục trong khoảng thời gian ngắn, trong vụ án buôn bán trẻ con, chủ yếu cung cấp giấy thông hành và miễn thủ tục kiểm tra cho hội Thương Long!”
“Tôi nói có đúng không?”
Lúc này, một người đàn ông trung niên phúc hậu tái mặt, cả người run lên.
Ánh mắt nhìn Diệp Phùng mang theo sự sợ hãi vô cùng: “Đừng… đừng giết tôi!”
“Tôi sai rồi! Tôi thực sự sai rồi!”
“Tôi không dám làm chuyện như thế này nữa!”
Diệp Phùng cũng không để ý tới ông ta, giống như một tử thần lạnh lẽo, tiếp tục phát quyết: “Đã tìm ra trong nhà ông căn cứ chính xác về việc phạm pháp của ông!”
“Bằng chứng như núi, với tư cách Đế Sư, tôi xử tử hình ông!”
“Đừng! Đừng mà..”
Phẳng!
Một viên đạn vô tình xuyên qua trán ông ta, trưởng cục hải quan quyền cao chức trọng, chết!
Cú bắn này khiến rất nhiều người vây xem cũng đều kinh hãi!
Tuy rằng, bọn họ đã biết sẽ xảy ra chuyện gì, hận không thể ăn thịt, uống máu bọn khốn nạn buôn bán trẻ em này, thế nhưng, khi một người sống sờ sờ chết trước mặt mình như vậy, cái cảm giác kinh hoàng này vẫn khiến họ cảm thấy sợ hãi trong lòng!
Ngay sau đó, Diệp Phùng đi tới người tiếp theo, tên xã hội đen nổi tiếng thủ đô, Triệu Phi Hổ!
Tên này cao lớn cơ bắp cuồn cuộn, xăm hình một con mãnh hổ xuống núi, lúc này, cả người đã mềm nhũn thành bãi bùn lầy, co quắp trên mặt đất.
“Triệu Phi Hổ, đã từng có cha mẹ của đứa trẻ mất tích tìm được dấu vết.”
“Thế nhưng, mỗi khi họ tìm được chứng cứ, mày lại sai người tới cửa uy hiếp, nhẹ thì tiêu hủy chứng cứ, nặng thì ẩu đả đe dọa, cưỡng ép họ từ bỏ tìm kiếm!”
“Thậm chí số phụ huynh bị mày ngầm sát hại lên đến hơn mười người!”
“Tội ác chồng chất, ghi không hết tội!”
“Với tư cách Đế Sư, tạo xử tử hình mày!”
Phẳng! Một viên đạn chính nghĩa kết thúc một đời kẻ xã hội đen lẫy lừng này!
Sau đó, trong tuyên cáo chính nghĩa của Diệp Phùng, từng kẻ một đều bị nghiêm phạt thích đáng!
Nhìn sáu thi thể trên mặt đất vẫn còn hơi ấm, trong mắt Diệp Phùng đầy vẻ lạnh lẽo!
Anh