Phùng Thiếu Dương thoảng sửng sốt, sau đó khinh thường nói: “Ba tìm dạng công ty nào hợp tác thể, vậy mà cử một tên não tàn tới nói chuyện hợp tác với chúng ta?”
“Hôm nay con không bắt được cậu ta quỳ xuống chịu phục, con sẽ không mang họ Phùng nữa!” Phùng Thiếu Uy thoáng cái đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, bất chấp tất cả quát lớn Phùng Thiếu Dương, ba bước thành hai bước, vội vã đi tới trước mặt Diệp Phùng, khom người 90 độ: “Cậu…. cậu Diệp, thật xin lỗi, là tôi không dạy con tử tế, mong cậu khoan dung!”
Phùng Thiếu Dương trực tiếp ngẩn người: “Ba, ba uống nhiều rồi sao? Sao lại khom lưng với một nghiệp vụ viên nho nhỏ?”
“Chát!”
Phùng Thiếu Uy vung tay, không chút nể tình, tát lệch mặt Phùng Thiếu Dương. “Thång chết tiệt này! Mày có biết mình đang gây họa hay không!”
Phùng Thiếu Dương từ nhỏ đã được cưng như trứng hứng như hoa, nào đã bị ai đánh mạnh như vậy bao giờ, lập tức không cam lòng hét lớn: “Có phải ba điên rồi không?”
“Không phải cậu ta chỉ là một nghiệp vụ viên vì miếng ăn mà phải đến tìm chúng ta thôi sao? Nếu không cầm được hợp đồng về, cậu ta sẽ bị sa thải, phải đi ăn phân!”
“Hiện tại đồ vô dụng này đang yêu cầu chúng ta đó!”
“Cậu cho rằng cậu là cái thá gì mà đáng để cậu Diệp cầu xin cậu?”
Cửa phòng lần thứ hai bị mở ra, chú Vương tức giận đi đến. “Quản…. quản gia Vương, đều do tôi không biết dạy con, tôi sẽ lập tức cho nó cút đi!”
Phùng Thiếu Uy hận nghiến răng, Khúc Hạ Lâm tự mình gọi điện thoại dặn dò, tất nhiên ông ta hiểu được tầm quan trọng của Diệp Phùng, trong mắt ông ta, Khúc Long Khâm tự mình ra mặt chính là đang chi rõ hợp đồng này không hề đơn giản. Đứa con trai này của mình không học vấn không nghề nghiệp, ông ta von định nhân cơ hội này cho Phùng Thiếu Dương lộ mặt, nâng đỡ nó trước mặt nhà họ Khúc. Nhưng không nghĩ tới chuyện đơn giản như vậy mà cũng bị nó biến thành như thế này. Hiện tại Phùng Thieu Uy hận không thể tát một phát cho cái thứ chết tiệt này trở về bụng mẹ đầu thai lại!
Phùng Thiếu Dương tất nhiên biết quản gia nhà họ Khúc, tuy rằng anh ta ăn chơi trác táng, nhưng anh ta không ngốc, lập tức phát hiện tình hình không ổn, sắc mặt trắng bệch, ngượng ngùng muốn đi ra ngoài. “Chờ một chút!”
Diệp Phùng vẫn luôn không nói gì đột nhiên lên tiếng, bĩu môi nhìn về phía chú Vương: “Không phải 15 tỷ thôi sao? Tìm ông ta mà đòi!”
Phùng Thiếu Dương bị doa suýt nữa quỳ rạp xuống đất, tìm quản gia nhà họ Khúc đòi tiền? Có phải người này điên rồi hay không?”
“15 tỷ? Cái gì mà 15 tỷ?!”
Sắc mặt chú Vương âm u, ông hỏi. “Cậu Phùng này nói, muốn ký hợp đồng thì phải cho cậu ta 15 tỷ tiền boa, còn muốn tôi quỳ ký.”
“Người như tôi, tiền không có, đầu gối cũng tương đối vững chắc, nhưng hợp đồng này lại cần phải quỳ ký mới được, quản gia Vương, ông nói xem nên làm gì đây?”
Vẻ mặt chú Vương đã sầm đến mức sắp ngưng đọng thành hồ nước, nhìn Phùng Thiếu Dương, nghiến rằng nghiến lợi: “Cậu Phùng, 15 tỷ có phải quá ít hay không? Muốn tôi quỳ lấy cho cậu hẳn 30 tỷ hay không?”
Phùng Thiếu Uy lập tức run run, một chân đá Phùng Thiếu Dương quỳ goi xuống: “Là tôi có mắt không thấy núi Thái Sơn, nói ra mấy câu không có đầu óc như vậy!”
“Quỳ xuống cho tao! Nếu cậu Diệp không tha thứ cho mày, ba mày sẽ lập tức giết mày!” Phùng Thiếu Dương giờ phút này nào còn sự kiêu ngạo như lúc trước, run run rẩy rấy “Cậu.. cậu Diệp, là tôi có mắt không tròng! Tôi lập tức sẽ ký hợp đồng cho cậu!” Diệp Phùng cúi người nhìn anh ta: “Quý cậu đây, cho hỏi cậu họ gì?”
“Tôi… Tôi… Chỉ cần cậu thấy vui, cậu nói tôi họ gì, tôi liền mang họ đó!” Phùng Thiếu Dương hơi há miệng, nhớ tới mấy lời kiêu ngạo lúc vừa rồi của mình, chỉ hận không thể tự tát mình một bạt tai! “Tôi quỳ xuống cầu xin cậu, xin cậu hãy cho tôi một cơ hội nữa!”
“Cậu không có tư cách!”
Chủ Vương lạnh lùng nói “Phùng Thiếu Uy, từ giờ trở đi, tạm thời cách chức tổng giám đốc công ty dược phẩm Thiên Hòa của ông, tổ điều tra nhà họ Khúc sẽ lập tức làm việc, nểu tra ra nhà họ Khúc các người làm ra bất cứ hành động lấy việc công chiếm của riêng nào…”
Đôi mất ông ta hơi nhíu lại: “Vậy các người hãy chờ đơn kiện của nhà họ Khúc đi!” Ba con hai người nằm liệt, mặt như cá chết, Phùng Thiếu
Uy biết, tiền đồ mình đều bị thằng con trời đánh phá của này phá hủy rồi! Không tiếp tục để ý tới bọn họ, chủ Vương cung kính nói “Thật sự rất xin lỗi cậu Diệp, tôi đã sắp xếp chuyên gia đóng dấu hợp đồng, sau đó sẽ trực tiếp cử chuyên gia đưa tới tập đoàn Thiên Ngân, thể hiện tấm lòng của chúng tôi!”
“Có điều hiện tại chỉ sợ…”
Trên mặt ông ta lộ ra chút xấu hổ: “Chỉ sợ cậu phái cùng tôi quay về nhà