Sau đó, quản gia Vương cung kính nói với Diệp Phùng: “Cậu Diệp, gia chủ biết cậu đi bộ đi công ty nên đã mằng to chúng tôi một trận, lấy thân phận của cậu sao có thể đi bộ được, như vậy sẽ thể hiện nhà họ Khúc chúng tôi tiếp khách không chu toàn, cho nên mong cậu hãy ngồi xe chuyên dụng đến công ty dược phẩm Thiên Hòa trước!”
“Đến nỗi hiện tại còn làm cho cậu không thoải mái, tôi thay mặt nhà họ Khúc chân thành xin lỗi cậu, chuyện sau đó, cậu cứ giao cho tôi, tôi nhất định sẽ khiến cậu hài lòng!”
Nói xong, quay đầu, vẻ mặt âm u. “Đập xe cho tôi!”
Đoàn người không hề có chút do dự, rầm rầm xoảng xoảng một lúc, xe BMW lập tức biến thành một đống sắt vụn!
Chú Vương đi tới bên người thanh niên đang hoảng sợ, lạnh nhạt nói: “Đập xe cậu coi như bồi thường cho tội cậu xung đột với cậu Diệp!”
“Cậu nên cảm thấy may mắn vì cậu ấy không bị thương, nếu không sẽ không chỉ đơn giản là đập một chiếc xe như vậy đâu!”
“Đúng rồi, ba cậu đã không còn là quản gia nhà họ Khúc nữa, bởi vì tối qua ông ta gây xích mích với cậu Diệp nên đã bị khai trừ khỏi nhà họ Khúc, từ nay về sau nếu cậu còn dám dùng danh nghĩa nhà họ Khúc hoành hành ngang ngược, vậy thì hãy tự gánh lấy hậu quả đi!”
Nói xong, ông ta cung kính kéo cửa xe ra, trước không ít ánh mắt vây xem của người qua, khom lưng tôn kính: “Cậu Diệp, mời!”
Một đường đi thắng, trực tiếp tiến vào bãi đỗ xe dưới tòa nhà công ty dược phẩm Thiên Hòa.
Chú Vương cung kính mở cửa xe cho Diệp Phùng: “Cậu Diệp, gia chủ đã bàn bạc xong, tổng giám đốc công ty thực phẩm Thiên Hòa đã ở trong văn phòng đợi cậu đại giá quang lâm, cậu xem có cần tôi theo cậu lên không?”
Diệp Phùng phất tay: “Nếu đã sắp xếp xong thì không cần phiền phức như vậy, tự toi lên đó là được.”
“Vâng! Tôi sẽ ở đây cho câu trở về!”
Diệp Phùng không từ chối, đi dọc theo con đường đến tầng cao nhất, trực tiếp đẩy ra cửa văn phòng tổng giám đốc. “Á!”
Một giọng nữ đột nhiên thét lên, trên ghế giám đốc, một người phụ nữ mặc đồ công sở đang ngồi trên người một người đàn ông, quần áo không gọn gàng, Diệp Phùng đột nhiên tiến vào khiến cô ta hoảng sợ!
Phùng Thiếu Dương bị cắt ngang hứng thú, sắc mặt lập tức lạnh xuống, vỗ bàn một cái, mắng to: “Ai cho cậu tiến vào? Cút ra ngoài cho tôi!”
Ành mặt Diệp Phùng hơi ngưng lại, đứng ở nơi đó, bình tĩnh thong dong: “Tuy rằng có vẻ như tôi đang quấy rầy chuyện tốt của cậu, nhưng tôi cảm thấy làm chuyện chính vẫn quan trong hơn!”
Phùng Thiếu Dương cười nhạo một tiếng: “Việc chính? Cậu tới làm gì?”
“Tới ký hợp đồng!”
“Cậu chính là người muốn ký hợp đồng mà ba tôi nói hôm nay?”
“Nếu không có người thứ hai, vậy hắn chính là tôi.”
Phùng Thiếu Dương quan sát anh từ trên xuống dưới một lượt, sau đó xua tay, người phụ nữ vội vàng sửa soạn quần áo, mặt đỏ ửng chạy khói văn phòng. Phùng Thiểu Dương đặt một chân lên bàn làm việc, vẻ mặt cực kỳ kiêu ngạo: “Vậy vào thẳng vấn đề đi, cậu có thể cho tôi bao nhiêu?”
Diệp Phùng nhíu mày lại, cho bao nhiêu? Không phải anh tới ký hợp đồng sao? Còn cần đưa ra thứ gì u?
Nhìn dáng vẻ nghi hoặc của anh, Phùng Thiếu Dương gõ gõ mặt bàn, không kiên nhẫn nói: “Ngẩn người gì