Đế Sư Xuất Sơn

Chương 249


trước sau

“Làm vỡ đổ vật, đương nhiên sẽ phải bối thường. Nhưng mà một ly rượu nhỏ trị giá bày trăm ngàn sao?”

Quản lý nhưởng mày: “Đừng nói nhảm nữa! Tôi nói đáng giá bao nhiêu liền đáng giá bấy nhiêu!”

“Đúng rồi, sửa lại một chút cho anh, không phải bày trăm, mà là ba triệu rưỡi!”

“Mau trả tiền đi! Đừng lãng phí thời gian, tôi còn có việc phải làm!”

Bang!

Diệp Phùng vỗ xuống bàn: “Các người đây là quán đen à?”

“Ha ha…”

Ngược lại quản lý lại cười: “Anh nói rất đúng, chúng tôi ở đây chính quán làm ăn đen tối đấy!”

“Toàn bộ Thủ đô ai mà không biết quản bar Hummer là chỗ của anh Dịch Phong. Tôi nói cho anh biết, tốt nhất nên thành thật trà tiến, nếu không, tôi sẽ để cho anh phải ăn không hết gói dem đi!”

“Ha ha…”

Diệp Phùng khế cười, lấy ra tiền đặt ở trên bàn: “Tiền đây, nhưng mà tôi sợ, anh không dám đòi thôi!”

“Đùa à! Dưới bầu trời này còn có ai mà ông đây không dám đòi tiền.”

Quàn lý hừ lạnh một tiếng, lôi tiền từ trên bàn xuống, sau đó không kiên nhẫn nói: “Coi như anh thức thời, mau cút đi!”

Diệp Phùng không nói gì, xoay người rời đi, đứng ở cửa quán bar lấy điện thoại ra: “Thiết Chinh Nhac, binh lính của anh vẫn còn chưa rời khỏi Thủ đô đúng không?”

“Vừa lúc, dẫn theo năm trăm binh lính trang bị đầy đủ qua chỗ tôi. Trước khi đi, để cho các anh em vui vẻ một chút!”

Ngay sau đó, cùng với âm thanh ẩm ẩm, năm trăm binh lính được trang bị võ trang hạng nặng, thậm chí có hai xe bọc thép, bao vây lối vào của quán bar chật như nêm cối. “Thấy, tất cả năm trăm người đểu ở đây, xin chi thị của ngài!” Thiết Chinh Nhạc điều khiển một chiếc xe tăng bọc thép, giận dữ nói.

Diệp Phùng ảnh mắt sâu kín: “Bao vây quán bar, cho dù là con ruồi muốn bay ra ngoài, trực tiếp bắn đại bác cho tôi!”

“Tuân lệnh!”

Tháp tháp tháp!

Kèm theo tiếng đập cửa, giọng nói của Diệp

Phùng lại vang lên: “Tôi đột nhiên nhớ ra, bia của tôi, hình như tôi còn chưa uống hết đâu!”

“Anh có phải muốn tìm chết không? Còn muốn uống bia? Có tin hay không ông đây cho anh uống…”

Quản lý mở cửa còn chưa nói xong, đột nhiên dừng lại, nhìn đám binh linh trang bị hạng nặng ở phía sau Diệp Phùng cùng hai chiếc xe bọc thép, hai cái pháo ống đen nhánh trực tiếp chỉ vào trán mình, trán anh ta đổ mồ hôi lạnh, nháy mắt chảy xuống dưới!

“Anh chuẩn bị, để tôi uống cái gì?”

Diệp Phùng cười tủm tỉm nói. “Ông lớn… ông lớn, tôi có mắt không thầy Thái Sơn, ngài… Ngài xin hãy giơ cao đánh khẽ.” Quàn lý không phải kẻ ngốc, nhìn thấy tư thế này, anh ta hiểu ngay minh đã đá đến ván sắt!

“Ông chủ của anh, có phải là Dương Dịch Phong không?”

Người quản lý gật đầu. “Gọi điện thoại cho anh ta.”

“Cái… Cái gi?”

“Gọi điện thoại cho anh ta, nói năm phút đồng hồ tôi không thấy anh ta, quản bar này của anh ta, tôi liền đập nát tất cả!”

Quản lý sao dám nói nửa lời, liên vội vàng gọi điện thoại cho Dương Dịch Phong, vừa nói xong tinh hình ở đây, Dương Dịch Phong trực tiếp bạo phát: “Đậu má! Có người ở Thủ đô dám đánh vào chỗ của Dương Dịch Phong tôi sao?”

“Chờ cho tôi, ông đây để anh ta chết cũng không biết chết như thế nào!”

Nói xong lập tức triệu tập mấy tên đàn em của gã ta, một đám đàn ông đủ loại cầm thú bắt đầu hùng hổ xông tới quán bar.

Quán bar Hummer nằm ở phía bắc Thủ đô, để phòng những người này chạy thoát, Dương Dịch Phong vội vàng gọi điện cho cuc trưong cuc cành sát phía Bắc Thủ đô: “Alo, bác họ, có người đang gây rối trong quán bar Hummer của cháu. Bác mau đưa người đến đó, đừng để họ chạy mất! Cháu đây sẽ đích thân đến lột da bọn ho ra!”

“Cái gì? Còn có chuyện như vậy? Đừng lo lắng, bác lập tức tự mình dẫn đội qua đó!”

Cục trường cục cảnh sát phía Bắc Thủ đô Hàn Hùng không chỉ có quan hệ họ hàng với Dương Dich Phong.

Trong quán bar Hummer còn có một số cổ phần đáng xấu hổ của ông ta nữa, đương nhiên là cực kỳ quan tâm đến túi tiền này!

“Nào, triệu tập tất cả cành sát đến quán bar Hummer ngay lập tức!”

Người bên dưới không biết sự tình, thầy cục trưởng kích động như vậy, cho rằng cơ hội lập công lại đến. Một đám mạnh như rồng như hổ, hơn một trăm người cùng hơn ba mươi xe cành sát hủ còi báo động chạy về hướng quán bar Hummer!

Thời điểm đi đến quán bar Hummer, Hàn Hùng trực tiếp trợn tròn mắt. Năm trăm người đều được trang bị đầy đủ vũ khí hạng nặng, hai xe bọc thép ở ngay lối vào quán bar, bên ngoài mở ra ông phóng hòa tiễn. Ông ta không chút nghi ngờ, nếu xe của mình dảm vượt qua Lôi Trì trong một bước, những ống phỏng hòa tiễn này lập tức có thể làm nổ tung chiếc xe của ông ta lên trời!

Ông ta cũng không phải kẻ ngốc, ông ta biết Dương Dịch Phong đã chọc phải một nhân vật lớn, Ông ta lập tức móc ra máy liên lạc, hét lớn: “Mọi người, tắt đèn cành sát! Tất còi báo động! Xe phía sau trở thành xe phía trước! Đi về theo đường cũ! Đi về theo đường cũ!”

Một đám người xám xịt tới, rồi lại xám xit mà rời đi. Hàn Hùng liền ghét bỏ gã ta, thật là một tên xã hội đen thích gây chuyện, gã ta đây là đã chọc phải nhân vật tầm cỡ trong quân đội rồi.

Cũng may là ông ta chạy nhanh. Nếu không, một cảnh sát trường nho nhỏ như ông ta cũng không có đủ sức tát lại đối phương!

Về phần thông báo cho Dương Dịch Phong, Hàn Hùng tức giận nào có thời gian quan tâm gã ta!

Mà bên kia, khi Dương Dịch Phong lôi kéo hơn hai trăm người hùng hổ xông vào, đám anh em kia nhìn thấy cảnh này cũng há hốc mồm kinh ngạc. “Đại… Đại ca, anh nói người gây sự, không phải là bọn họ đấy chứ?”

Dưới lỗ sáng của súng thật đạn thật, đảm anh em này vốn dĩ chính là một đám ô hợp, ngao ô một tiếng, ngay cả bọn đàn em trong tay cũng không thèm đếm xia tới gã ta, trực tiếp bỏ chạy lấy người. Bọn ho hơn hai trăm người đi đến, trong chốc lát, chỉ còn lại một mình Dương Dịch Phong đứng tại chỗ.

Dương Dịch Phong cũng sợ hãi, nhưng quán bar Hummer chính là túi tiền của gã, gã muốn chạy, nhưng chạy không được!

Lúc này, điện thoại đột nhiên vang lên, là Hàn Hùng đang gọi, vừa bắt máy xong bên kia liền hét lên: “Cháu rốt cuộc đã đắc tội với ai vậy!”

“Ngay cả xe tăng bọc thép cũng điều tới. Muốn ông đây đi bắt người hay là đi chịu chết đây!”

Dương Dịch Phong cũng tức giận: “Bác họ, cháu thật sự không biết, cấp bậc nhân vật như vậy. Cháu làm sao có gan đắc tôi chứ!”

“Ông đây nói cho cháu biết, bên trên vừa mới cho bác một cái thông báo, 10 km chung quanh quán bar Hummer, cho dů là đánh bom thuốc nổ, cũng không ai có thể can thiệp!”

“Chính cháu, tự mình cầu phúc đi!”

Dương Dịch Phong trực tiếp ngây ngẩn cà người. Lúc này, Thiết Chinh Nhạc về mặt lạnh lùng bước tới, dùng lỗ sủng chỉ vào gã, ngoài cười nhưng trong không cười mở miệng nói: “Nhóc con, thấy tôi muốn cậu đi qua một chuyến!”

Trong lòng nơm nớp lo sợ, Nhìn thấy Diệp Phủng, Dương Dịch Phong cố nặn ra một nụ cười: “Này… Ngài này, không biết tôi đã xảy ra xung đột với ngài ở chỗ nào, lại để cho ngài bày ra một thế trận lớn như vậy?”

Diệp Phùng mặc kệ gã ta, cẩm một cái đĩa lên, nghiền ngẫm cười nói: “Cái đĩa này bao nhiêu tiền?”

Dương Dịch Phong sững sờ, còn quản lý thì đột nhiên rùng mình một cái!

Bang!

Chiếc đĩa rơi xuống đất, giọng nói lạnh như băng của Diệp Phùng vang lên: “Đập cho tôi!”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện