Diệp Phùng tức giận bật cười, chỉ vào đám người ngã nằm trên mặt đất: “Cho dù tất cả những người này đều chết đi, e rằng cũng chẳng thể bồi thường nổi số tiền quá lớn như sáu tỉ này!”
“Người thường tất nhiên không thể bồi thường được, nhưng đây đều là người nhà họ Chu tôi. Nếu như họ chết ở chỗ này, đừng nói sáu tỉ, chỉ sợ sáu mươi tỉ cũng không đủ đâu!”
Chu Ngũ Gia ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng không cười nổi, nói xong rồi lập tức liếc sang Hoàng Tuấn đầy khiêu khích, ai dè Hoàng Tuấn lại không hề tức giận.
Nhà họ Chu không biết nhưng ông ta đã nghe được từ anh trai Hoàng Mạnh, thân phận thực sự của nhóm người Diệp Phùng!
Trong Cửu Châu, là thầy của cả thiên hại Trong lòng Hoàng Tuấn không ngừng hy vọng, tốt nhất là nhà họ Chu cứ kiêu ngạo một chút, sẽ đến lúc họ hiểu ra rằng đừng có chọc tức những người không nên đụng vào và hậu quả sẽ nghiêm trọng đến ra saol “Vậy nếu chúng tôi không đưa thì sao?”
“Không đưa? Cũng dễ thôi! Thế thì xin mời mấy vị đi theo chúng tôi một chuyến!”
“Ha ha, được! Sáu tỉ, cũng không nhiều lắm, chúng tôi sẽ đưal”
“Có điều tôi không mang theo trên người. Nếu ông khăng khăng phải có thì tôi có thể để học trò của tôi đưa cho ông!”
Nghe vậy, Chu Ngũ Gia nhướng mày: “Học trò của cậu?”
“Được! Tôi không quan tâm là ai đem tới, chỉ cần nhận được tiền thì chuyện này coi như xong!”
Đang nói chuyện, sự khinh thường giữa hai lông mày ông ta càng lúc càng đậm sâu, một người mà đến sáu tỉ còn không lấy ra được thì có khả năng dạy dỗ nên loại học trò gì chứ?
Mà trên khuôn mặt của Diệp Phùng cũng hiện lên ý cười.
Anh khẽ bóp cằm, giả bộ đang suy nghĩ: “Để tôi nghĩ xem, nên để ai đem tới đây nhỉ?”
“Triệu Tùng Nam của tập đoàn Thiên Thân? Không được, không được, hình như có hơi xa…”
“Tôi nhớ là, Triệu Hải của tập đoàn Đại Hưng, hình như đang ở tỉnh Đồng Tam thì phải.. “
“Bằng không thì, cứ để Tống Chính Đăng đích thân đưa tới đi!”
Mỗi lần nghe thấy Diệp Phùng đọc lên một cái tên, trái tim của Chu Ngũ Gia lại bỗng nhiên run lên!
Từng người một đều là những nhà tài phiệt lớn nổi tiếng cả nướ!
c Bất kì người nào trong số đó, dù là toàn bộ thế lực của nhà họ Chu cũng không dám tùy tiện đắc tội!
Nhất là người cuối cùng, Tống Chính Đăng?
Tại sao cái tên này lại quen thuộc đến vậy?
Sẽ không phải là Tống Chính Đăng, được mệnh danh là Thần Tài Hồng Bắc, người giàu nhất Thiên Triều đấy chứ?
Nhìn thấy sắc mặt lần lượt thay đổi, chuyển sang màu xanh trắng của Chu Ngũ Gia, Hoàng Tuấn ở một bên cười lớn, ung dung nói: “Chậc chậc, Chu Ngũ Gia, đến đây đã lâu như vậy, tôi lại quên mất chưa giới thiệu với ông vị khách quý của nhà họ Hoàng tôi!”
“Đây là khách quý do gia tộc Ái Tân Giác La đặc biệt mời tới, Diệp Phùng, ngài Diệp!”
Giọng nói dừng lại một lát, sau đó nhìn vê phía Chu Ngũ Gia rồi tự hào nói: “Đương nhiên, ngài Diệp đây còn có một tên gọi khác!”
“Đế Sư!”
Hai chữ “Đế Sư’ vừa được thốt lên, Chu Ngũ Gia ngay lập tức cảm thấy trước mắt mình tối sâm, trời đất quay cuồng!
Thôi rồi, đã giãm phải cái định rôil Ông ta nên nghĩ tới từ lâu, một người có thể khiến ông hai nhà họ Hoàng đích thân tới tiếp đón làm sao có thể là một nhân vật nhỏ bé được?
Nhưng mà ông ta hoàn toàn không thể ngờ, lai lịch của Diệp Phùng này lại lớn như vậy!
Ở thủ đô, chuyện chỉ việc giơ tay nhấc chân đã tiêu diệt được cả nhà họ Lương là bí mật đối với người thường, nhưng trong thế lực đứng đầu như họ thì đây căn bản chẳng phải là bí mật gì cải Bảy vị chiến thần ở biên giới, chín vị thánh y trong nước, chưa kể các ngồi sao và tài phiệt trên toàn quốc cũng đều là học trò của người này!
Nghĩ đến đây, trái tim Chu Ngũ Gia liên tục run rẩy!
Đắc tội với một mình Diệp Phùng chẳng khác nào đắc tội với cả nửa Thiên Triêu này!
“Đế… Đế Sư Diệp!”
Chu Ngũ Gia cũng biết co biết duỗi, sau khi phát hiện thân phận của Diệp Phùng, lập tức cúi xuống thật thấp, gương mặt đầy