Nghe được những lời mà Diệp Phùng vừa nói, Chu Thành Tu nở một nụ cười nhẹ nhõm. Tốn nhiều công sức như vậy, đương nhiên là hắn ta biết được mặt của con xúc xắc là mặt nào. Cuối cùng thì công sức này cũng không uổng phí, Diệp Phùng kiểu gì cũng sẽ thual “Đế Sư Diệp, mặc dù anh đúng là rất lợi hại, thế nhưng tôi không thể không nói, ván này anh đã thua rồi!”
Diệp Phùng vẫn rất thoải mái cười một tiếng: “Cậu Chu nói thắng thua bây giờ có phải là quá sớm rồi không? Đợi đến khi cậu công khai điểm số, lúc đó rồi nói cũng chưa muộn mài”
“Ha ha, được thôi!”
Chu Thành Tu khẽ thổi một hơi lên lớp bột phấn, lớp bột mịn che phủ trên các mặt của con xúc xắc bay theo gió. Tất cả mọi người xung quanh đều nín thở, chăm chú quan sát, hồi hộp muốn xem kết quả ra sao.
“Đế Sư Diệp, anh thấy chưa, lần này vẫn ra bộ ba đồng nhất!”
Chu Thành Tu rất tự tin lật lại mặt của ba con xúc xắc lên, Diệp Phùng lại giễu cợt nhìn hắn ta: “Cậu Chu, cậu chắc chắn chứ?”
Chu Thành Tu vốn đang chờ một câu xin lỗi nhận thua từ Diệp Phùng, nhưng ai ngờ lại nghe được anh mỉa mai mình, trong lòng hắn ta đột nhiên run rẩy, căng mắt nhìn qua, lại bị kết quả làm cho bất ngờ, suýt rơi cả tròng mắt ra ngoài!
Một, một, hail Kết quả hiện ra chẳng phải là bộ ba đồng nhất nào hết, mà lại ra nhỏ, còn là loại siêu nhỏ nữa kìal “Ha ha, cậu Chu, xem ra ván này tôi mới là người thắng cuộc!”
“Không! Không! Làm sao có thể như vậy được! Rõ ràng là tôi đã lắc ra bộ ba đồng nhất cơ mà!” Chu Thành Tu không thể tin được cảnh tượng đang diễn ra trước mắt mình, mặt mũi đầy vẻ kinh ngạc!
“Tuyệt đối không có khả năng!
Chắc chắn anh đã chơi bẩn!”
“Cậu Chu!” Sắc mặt Diệp Phùng lập tức thay đổi, thấp giọng nói: “Có chơi có chịu, vẫn còn có rất nhiều người đang nhìn đấy, cậu đừng có tự làm mình mất mặt!”
“Từ đầu tới giờ, cậu vẫn luôn là người lắc xúc xắc, tôi đứng cách xa cậu như vậy, còn chẳng đụng được vào cậu. Cứ coi như là kỹ năng đổ xúc xắc của cậu Chu đây siêu phàm đến mức có thể tùy ý khống chế điểm số của những con xúc xắc, thế nhưng cậu Chu à, sông có khúc, người có lúc. Sự thật đã rành rành ra đấy rồi, cậu còn muốn nói cái gì nữa đây?”
“Hay là, cậu Chu cho rằng, ở ngay trước mặt cậu, ngay trước con mắt chăm chú của mấy trăm người ở đây, Diệp Phùng tôi còn có khả năng điều khiển đồ vật bằng suy nghĩ?”
Chu Thành Tu không còn gì để nói, nghiến răng nghiến lợi, trên trán nổi đây gân xanh, từng cái từng cái phồng lên!
Chu Thành Tu vốn là một người kiêu ngạo, từ khi mới sinh ra, đã có vô số người nói cho hắn ta biết rằng hắn ta chính là vua Đông Bắc tương lai, số phận đã được định sẵn là đứng trên đỉnh vinh quang.
Từ nhỏ đến lớn, Chu Thành Tu giống như là con cưng của trời vậy, hắn ta chưa từng thua ai, cũng chưa từng thất bại bao giờ. Nhưng không ngờ rằng, lần đầu tiên mà Chu Thành Tu thua, lại có thể thua một cách đau đớn như vậy!
“Cậu Chu, rất nhiều người vẫn còn đang nhìn đó, rốt cuộc thì trận cá cược này tính như thế nào đây, cậu phải cho tôi một câu trả lời đó Giọng nói lười biếng của Diệp Phùng vang lên, nhưng truyên vào trong tai Chu Thành Tu lại trở nên vô cùng khó nghe, giống như là sỉ nhục level max vậy!
Hai tay của hắn ta đặt trên mặt bàn, cúi găm mặt, che giấu gương mặt tức giận đến vặn vẹo, từng chữ từng chữ bật ra khỏi kế răng: “Tôi thua”
Một câu này thốt ra, kết quả đã định!
Thua rồi sao? Mới thế mà đã thua rồi ư?
Tất cả mọi người đều bị kết quả làm cho kinh ngạc đến nỗi không cả kịp phản ứng, nhất là mấy người nhà họ Chu, họ đều sững sờ nhìn về phía Chu Thành Tu.
Chu Thành Tu hít sâu một hơi, run rẩy cầm giấy tờ bất động sản đưa cho Diệp Phùng: “Dựa theo thỏa thuận vừa rôi… Tất cả mọi thứ ở đây, kể cả sòng bạc của nhà họ Chu… Hiện tại, hiện tại đã thuộc về anhl”
Lúc nói ra những lời này, trái tim Chu Thành Tu như đang rỉ máu.
Hắn ta vô cùng không muốn như vậy, thế nhưng, cho dù không muốn, thì cũng đâu còn biện pháp nào khác cơ chứ?
Ở đây không chỉ có những người hóng hớt tới xem, mà rất nhiều thế lực lớn cũng đang ở nơi này! Vứt bỏ một sòng bạc, quá lắm thì mất đi một biện pháp