Vùng ngoại ô phía nam của thành phố Đại Hùng, thế tựa nói kề sông, là vùng đất tấc đất tắc vàng nổi tiếng của toàn thành phố.
Mà nhà họ Tưởng ở trong thành phố này, vậy mà đã xây dựng được một trang viên rộng lớn hơn mười mẫu, giống như một cung điện cổ xưa, đồ cổ và nguy nga!
Nhà họ Tưởng bây giờ, bầu không khí không chút nghi ngờ ngưng tụ trang nghiêm tới cực điểm!
Ngay lúc này, màu trời đã chuyển dần sang tối, vô số những chiếc đèn pha cỡ lớn chiếu rọi khiến cho cả trang viên rộng hơn chục mẫu của nhà họ Tưởng sáng rực như ban ngày.
Vô số vệ sĩ đồ đen tác phong nghiêm chỉnh, cứ ba bước người, năm bước một trạm, tuần tra qua lại! Nhóm người của Diệp Phùng tới tổng cộng ba chiếc xe tải, kiểm tra mất tới thời gian nửa tiếng đồng hồ!
Sau khi xác định không có vấn đề gì, mới thả cho bọn họ di vào trong!
Chiếc xe sau, Diệp Phùng đã nhìn thấy Tưởng Anh. “Anh Diệp!”
Tưởng Anh vẫy vẫy tay với anh, Diệp Phùng liền bước tới, gật gật đầu với cô ta, sau đó nhìn về phía người đàn ông ở bên cạnh cô ta.
Người đàn ông đoán chừng khoảng năm mươi tuổi, vẻ mặt tuy bình thường, nhưng cả người từ trên xuống dưới lại tràn đầy uy nghiêm của bậc bề trên
Nhất là đội con người kia, như bầu trời đêm đầy sao vô tận, thậm sâu mà rộng lớn.
Không đợi Tưởng Anh mở lời, Diệp Phùng trước hết đã gật gật đầu với người đàn ông "Đã gặp ông chủ nhà họ Tưởng!”
Tưởng Huy sâu sắc liếc nhìn Diệp Phùng ở trước mặt một cái, không khiêm tốn cũng không hống hách, vừa đủ, có lễ có tiết
Trực giác nói với ông ta, người đàn ông này, không hề đơn giản! “Anh chính là người hiện tại phụ trách an ninh Khúc Thức, Diệp Phùng?” “Không sai!” “Anh Diệp, trước mặt nhà họ Tưởng vừa xảy ra vụ án giết người, lòng người hoảng loạn, địa điểm tiếp đãi không thuận tiện, xin thông cảm hiểu cho!” “Cô gái nhỏ mãnh liệt đề cử anh Diệp, nói không chừng có thể phá được vụ án này!” “Tiếp sau đó, thì phải làm phiền anh Diệp rồi, nếu thật sự có thể phá án, về mặt thù lao, nhất định cũng sẽ khiến anh Diệp hài lòng!” “Ông chủ nhà họ Tưởng khách sáo rồi, cô Tưởng cũng tính là người đi thuê tôi, những điều này, cũng đều là chuyện mà tôi cần phải giải quyết!” "Không biết thi thể này, hiện tại đang ở đâu?” “Thi thể ở hậu viện, anh Diệp tạm thời đi cùng với Tưởng Huy tôi!”
Diệp Phùng gật gật đầu, sau đó dặn dò: “Lý Thanh, sắp xếp cấp dưới đi kiểm tra tất cả những nơi khả nghi ở trong trang viên nhà họ
Tưởng!” “Bao gồm tất cả nhân viên ra vào và dữ liệu giám sát của toàn bộ ngày hôm đó, trước rạng sáng, tôi muốn có kết quả chính xác!” "Vâng!”
Lý Thanh, chính là người phụ trách của nhóm vệ sĩ này!
Sau khi Diệp Phùng dặn dò xong xuôi, trực tiếp cùng với Tưởng Huy đi bộ tới hậu viện, Lăng Tuyết Ngân luôn theo đuôi bên cạnh lập tức đi cùng, chậc chậc, còn phải nói, Diệp Phùng của lúc này, thật sự có một chút đẹp trai đó!
Đây rõ ràng là một khoảng sân hơi đổ nát, đối với sự nguy nga lộng lẫy của toàn bộ nhà họ Tưởng mà nói, khu hậu viện này giống như một khu ổ chuột không ai quan tâm ngó ngàng tới
Mà trong ngày bình thường, căn bản cũng không có người nào lui tới khu hậu viện nhỏ bé này, lúc này, khắp nơi đều chật ních người.
Nhìn thấy Tưởng Huy đi tới, tất cả mọi người đều nhường đường, hai người đàn ông cải trang ăn mặc như cấp dưới, ngã xuống trước cửa.
Lại liếc nhìn về phía trước, ở trong phòng, là một người đàn ông và phụ nữ trẻ tuổi, quần áo của hai người đều khả xộc xệch không chỉnh tề, dựa vào quần áo mặc trên người có thể phán đoán được đây hẳn là cậu chủ Biểu của nhà họ Tưởng và một trong những người giúp việc.
Lăng Tuyết Ngân vẫy tay ra hiệu, nội bộ công ty bảo vệ, một người đàn ông là chuyên viên khám nghiệm tử thi đã nghỉ hưu bước lên phía trước, bắt đầu khám nghiệm tử thi.
Không tốn nhiều thời gian, gương mặt nghiêm túc lên tiếng: "Giám đốc Lăng, anh Diệp, cả bốn người đã chết
đều bị vết cắt chí mạng ở cổ, đánh giá về hình dạng vết thương của họ, đó là vết thương do dạo. “Hơn nữa bốn người họ đều có biểu hiện hơi chống trả, gương mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng, tôi suy luận rằng lẽ ra những người này đã bị kẻ sát nhân tấn công mà không hề hay biết, bị tên sát nhân giết hại, nhưng tên sát nhân rất mạnh mẽ, và chỉ sau một cuộc ẩu đả nhỏ, tất cả họ đều bị giết hại bởi tên sát nhân này!” “Thời gian tử vong thì sao?" “Ba tiếng đồng hồ trước!"
Tưởng Anh đi theo mới tới, tiếp lời hỏi.
Bởi vì thời gian ba tiếng trước, phát hiện ra vụ án mạng, Tưởng Huy sợ con gái mình gặp nguy hiểm nên đã đưa cô ta trở lại nhà họ Tưởng càng sớm càng tốt.
Mà dì Vân, người đang đi theo sau ở bên cạnh Tưởng Anh, ngay lập tức nói: "Ba giờ trước, ngay sau bữa ăn tối không lâu, khi cấp dưới của nhà họ Tưởng đang đi tuần tra trong trang viên, trong lúc tuần tra, đột nhiên nghe thấy một tiếng hét, ngay lập tức chạy đến đây, thì đã phát hiện cả bốn người họ đều đã nằm ở đây! "Người nào phát hiện?"
Một thanh niên trẻ tuổi run lẩy bẩy đứng ra: “Là là tôi phát hiện. “Đừng hoảng sợ.”
Diệp Phùng nhẹ giọng an ủi anh ta: “Anh nhớ lại chút xem, tất cả sự việc nhìn thấy vào lúc đó kể lại rõ ràng tỉ mỉ một lần!” “Vâng!”
Người thanh niên đương nhiên lần đầu tiên gặp phải sự việc như thế này, sự kinh hoàng trong ánh mắt vẫn còn chưa biến mất, nuốt một ngụm nước bọt xuống sâu, lúc này mới mở lời nói: “Tôi là cấp dưới của nhà họ Tưởng, đã ở nhà họ Tưởng được hai năm rồi!” “Khoảng thời gian này, dựa theo sự dặn dò của ông chủ, tất cả cấp dưới chúng tôi đều sẽ tuân theo thời gian để từng nhóm tuần tra từng ngóc ngách ở trong trang viên, mà khu vực này, vừa hay lại là khu vực mà tôi phụ trách." “Hôm nay vốn dĩ cũng là công việc thường ngày, hoàn toàn không có gì bất thường, khi tôi chuẩn bị định quay lại thì bỗng nghe thấy tiếng hét ở đây truyền lại, tôi nghe ra đó là giọng của cậu chủ Biểu, vội vàng chạy tới. " “Sau đó..sau đó tôi đẩy cửa ra, thì nhìn thấy hai người họ đang năm trước cửa, trên cổ đều là máu, lúc đó tôi vô cùng hoảng sợ, đang muốn đi thông báo với ông chủ, vào lúc này, lại nghe thấy trong phòng này truyền tới âm thanh rên rỉ. “Tôi lấy hết can đảm bước vào trong, nhìn thấy cậu chủ Biểu đang giữ chặt cổ, cũng là một mặt đầy máu tươi, anh ấy chỉ chỉ về phía tôi đang đứng, mấp máy miệng, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng không nói ra được bất cứ điều gì, lại nặng nề ngã xuống đất!” “Sau..sau đó, điều đầu tiên là tôi báo cáo với đội trưởng an ninh trong nhà, chuyện sau đó, tôi hoàn toàn không biết gì nữa!”
Lời nói thốt ra, một người đàn ông to lớn mặc âu phục đen to bước ra, âm thanh ồm ồm nói: “Tôi là đội trưởng bảo vệ của nhà họ Tưởng, chịu trách nhiệm toàn bộ công tác an ninh của toàn bộ trang viên nhà họ Tưởng!" “Sau khi nhận được thông tin này từ cấp dưới, trước hết tôi sắp xếp người giới nghiêm mọi ngóc ngách của toàn bộ trang viên của nhà họ Tưởng, rồi báo cáo với ông chủ!” "Sau đó, dựa theo sự dặn dò của ông chủ, trước tiên tập hợp tất cả mọi người ở trong trang viên tới sảnh trước nhà, tất cả các nhân viên bảo vệ còn lại đã chặn tất cả các lối ra trong trang viên cho đến bây giờ!”