Lưu Kim ngồi trong sân, thoáng một chút hồi tưởng về cái đau đớn lần trước, nuốt xuống một đám Hỗn Kim, mắt nhắm nghiền, bắt đầu tập trung ý niệm.
Hoàng Kim, hiện đang mạnh, nhưng cũng không có khả năng càn quét lắm...
Thánh Kim, hiện đang yếu, nhưng nếu đủ thì lực chưởng cường đại vô cùng...
Thoáng mấy cái cân nhắc như vậy, Lưu Kim quyết định, đem 7 phần hoá thành Thánh Kim, 3 phần hoá thành Hoàng Kim.
.......
Bừng mở mắt, hắn ta cảm thấy rõ trong huyết mạch chảy lộn xộn những hạt, ấy là Thánh Kim, Hoàng Kim chưa triệt để hoà tan. Lưu Kim nằm vật ra, nghe tiếng Lê lão hốt hoảng:
" Ngươi lại bị bám tại thành mạch hả ???"
" Không, ta đang mệt quá thôi..." Lưu Kim gãi đầu đáp lại, thầm cảm nhận được tầm quan trọng của bản thân đối với Lê lão.
-Reng....reng....reng....-
Thiết bị thợ săn của Lưu Kim rung lên, hắn nhanh chóng bắt máy, truyền tới là giọng nữ nhân, chen lẫn với những hỗn hào nơi chiến trận:
" Dạ Ám Long, tới biên khu phía bắc của Nam Hà thành thị, bọn ta đang cùng Noz Á Quốc đối chọi. "
Hắn nhận ra đó là giọng của Dạ Đình Nghê, nữ nhân duy nhất trong đội, liền nhanh chóng tạm biệt Lê lão, nhảy lên phi cơ của Đào Hải Bảo mà tới.
....
Lưu Kim từ trên cao nhìn xuống, thấy một sắc bao trùm, đông như kiến quân áo xám tràn vào, chúng đến từ lỗ hổng trên tường biên khu, từ cả những hầm dưới mặt đất. Hắn đỗ lại phi cơ trên cao, nhảy xuống, nói chung ngót nghét cũng 10m hơn.
" Hoàng Long Chi Dực !!"
Lưu Kim toả Hoàng Kim từ trong túi ra, hoá chúng thành đôi cánh lớn, rất giống cánh dơi, hắn thử xem có bay được giống Dạ Minh Ưng không, cuối cùng lại chỉ như một dù lượn đáp xuống vụng về.
Thiên Hoàng Kim Bổng rất nhanh được gọi ra, cùng Lưu Kim tả xung hữu đột, lấy một địch trăm, nhưng cũng là số lượng át lấy chất lượng, hắn dần rơi vào thế bí, bỗng từ hai bên thấy từng đám, từng đám lính áo xám tung lên, càng lúc càng tới gần hắn.
-Vù !!!!-
Dạ Du Phụng lướt tới, đứng cạnh Lưu Kim , kẽ lắc hai thanh katana trong tay, vẩy máu quân địch xuống nền đất.
-Ầm!!!Ầm!!!-
×— QUẢNG CÁO —
Từ trong đám loạn quân lao tới, thêm một thân ảnh to lớn nữa, cũng làm Lưu Kim phải thốt lên:
" Hoàng ca !!!"
Hoàng Trung cứ mỗi một bổ, địch chết không nói, địch vì rung chấn ngã xuống cũng không kể nổi, hắn thấy Lưu Kim lướt gió đáp xuống thẳng vào giữa địch, nãy giờ chăm chăm đánh tới đây cứu nghĩa đệ. Hoàng Trung cười lớn, hỏi:
" Lưu đệ, Phụng Tử, hai ngươi đánh sảng khoái không!!! Mà Lưu đệ, đệ là thành viên đội Nghĩa Dạ mà vẫn làm học sinh à ??"
" Hoàng ca, ta cũng như ngươi thôi, làm thêm một cái nghề." Lưu Kim sau khi cười đáp lễ liền nói.
" Hắn ta hiện đang ngấp nghé Hành Pháp Vương, ngươi kết huynh đệ với hắn ư ??" Dạ Du Phụng một đòn chém xuống 4,5 tên, quay ra dùng vẻ hiền lành mọi khi hỏi Lưu Kim.
Lưu Kim sững người, hắn đang làm Săn Thưởng Giả, thấy mãi xa cái chức Hành Pháp Vương, vậy mà Hoàng Trung tạ vị đã sắp đạt rồi.
Săn Thưởng Giả, có được sau khi hạ đủ 10 nghìn đô tiền thưởng.
Hành Pháp Giả, sau khi hạ được 10 triệu đô tiền thưởng.
Hành Pháp Vương, ấy là từng nào khổ cực, từng nào tích luỹ mới đạt ngạch 10 tỉ đô !!!
Lưu Kim