Gần đây Lưu Kim bị Lê lão cấm cửa, cũng vì ép hắn học, chuẩn bị thi vào đại học Nam Hà. Lắm lúc hắn buồn chán, nghe thấy tin tội phạm lại như muốn vụt qua khỏi cửa mà đi tóm, nhưng trước đó lại bị Lê lão tóm rồi.
Lưu Kim, gặp đại quân Noz Á Quốc không khốn, gặp việc ôn thi lại nguy nan !!!
Linh Linh thi thoảng gọi hắn qua hình chiếu ba chiều, làm hắn bớt cô đơn, cho hắn thêm động lực, cố sức nhét mấy cái công thức vào đầu.
....
Ngày thi đã tới, Lưu Kim đi tập trung thi, thấy ráo riết quân đội chạy qua chạy lại, nghe tin thấy bảo Noz Á Quốc lại tới làm loạn, Lưu Kim toan đi, rất nhanh xem lại thấy Hoàng Trung nhắn đi thi thong thả, mọi việc cứ để mọi người lo.
Điểm lại trong đầu, Dạ Du Phụng gần Hành Pháp Vương, Hoàng Trung xa hơn một chút, Dạ Minh Ưng lực chiến hơn 500 người, còn có quân đội, hắn cũng yên tâm ....
Đứng trong hàng, Lưu Kim rất nhanh tìm được Linh Linh và Đào Hải Bảo, ba ngươi bọn hắn cười nói, chờ cho đến hết đoạn tuyên bố quy định thi.
Bỗng, Lưu Kim ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, hơi gắt mũi một chút, được một lúc thì cảm thấy đầu đau như búa bổ, mồ hôi tuôn như tắm, thấm đậm cả lưng áo trắng, hắn ho khan vài tiếng, mặt càng lúc càng trông như gấc chín, gân xanh nổi lên khắp thân.
Lưu Kim khuỵ xuống, tay chống ở đất, cố gắng thở lại từng nhịp, từng nhịp sao cho điều hoà.
Cảm giác đó dần qua đi.....
Lưu Kim đứng dậy, quay ra phía sau, cũng thấy Linh Linh đang ngã ra đất, hắn nhanh chóng đỡ nàng dậy, lại thấy Đào Hải Bảo cũng đang lảo đảo đứng lên.
Ba bọn hắn đứng nơi biển người đông đúc, nhìn qua một lượt chỉ thấy mỗi mình có biểu hiện đó, xung quanh chỉ toàn những người khoẻ mạnh đang tròn mắt hiếu kì.
Lưu Kim nói với hai người kia, hiện giờ đã không sao rồi, tốt nhất là nên tập trung vào thi, rồi cũng làm mấy cái lời chúc, tiễn nhau vào phòng thi.
.....
Màn hình vẫn đang đen kịt, chẳng lộ chút nào, bỗng nghe reng reng tiếng phát đề, màn hình máy tính bật mở, Lưu Kim nhanh chóng nhìn qua một loạt, cuối cùng hơi cười cười mà bắt tay vào viết bài nghị luận trước, nội dung như sau:
" Bạn hãy nêu suy nghĩ của bản thân về hiện tượng các tập đoàn lớn cưỡng ép hôn nhân của con cái nhằm đạt mục đích quan hệ. "
Chao ôi, cái này Lưu Kim đang sợ, nhiều thời gian dùng để nghĩ lắm, làm bài hẳn sẽ vô cùng đầy đủ, nhả ngọc phun châu !!!!
Bỗng từ cuối phòng thi, một tiếng hét lên thất thanh:
" Cứu !!!! Cứu !!!! Máu ta chảy không ngừng !!!"×— QUẢNG CÁO —
Rất nhiều học sinh quay lại, số khác vẫn mặc kệ, cố làm cho tốt bài thi, một giám thị nhanh chóng bấm máy gọi y tế tới, người còn lại chạy xuống xem tình hình.
Lưu Kim nhìn thấy, tự nhủ rằng nếu không phải thợ săn quen với máu me, nhìn cảnh này có khi sợ đến tái xanh. Nữ sinh kia nằm vật ra bàn, đầu tóc rũ rợi nhuốm máu, tay trái đang cầm chặt vào một ngón tay bên phải, nhưng máu vẫn trào ra từ kẽ ngón, chảy từng giọt sền sệt xuống sàn.
Nữ sinh kêu lên lần nữa, ngữ điệu hết sức hoảng loạn:
" Cứu !!!! Hãy cứu ta !!!!!"
Lúc này mất máu nhiều, cũng là mất đi lý trí, nói năng vô lễ vô tri, không ai có thể trách.
Một nam sinh đeo kính lách vào, nói:
" Ta lần này muốn thi Đại Học Quân Y, vốn cũng có một số kiến thức sơ cứu, xin hãy đưa tay đây. "
Giọng nói hắn ta trong trẻo, tưởng như nữ nhân, nhưng đồng thời cũng rất ấm áp