Lưu Kim vào trong trụ sở CLB võ thuật của trường, trên đường cũng lắm kẻ nhận ra mà cúi chào, hắn có hơi tự đắc, không chào lại, rất nhanh có một nữ nhân đứng từ trên tầng nói vọng xuống:
“ Ngươi đừng có lấy cái chức vô địch giải Nam Hà Thanh Niên mà vênh váo, chỉ là do ta không tham gia thôi !!!” Nàng dứt lời, nhảy từ trên cao xuống trước mặt hắn.
“ Ngươi là ảo tưởng quá, hay là yếu quá không qua vòng loại vậy?” Lưu Kim lừ mắt hỏi.
“ Ta thuộc Linh Huyền Đạo, được phong làm quốc võ, vốn quá vượt trội nên không được tham gia mấy cuộc thi tầm thường.” Nàng vẫn dùng cái vẻ không nhìn mặt người đó để nói.
“ Thì ra là cao nhân Linh Huyền Đạo, sư phụ ta vẫn nói đó đều là bọn mãi mã cầu danh, thực lực cực kém.” Lưu Kim cố ý châm biếm.
“ Kẻ trong võ lâm mà lại dùng miệng giỏi như ngươi, chỉ đáng tiểu nhân, giờ lên đài tỉ võ, nói chuyện bằng thực lực !!!’ Nữ nhân đó giận sôi.
“ Riêng bàn thực lực, ta chưa bao giờ ngại !!!” Lưu Kim cười, triệu hồi ra Bán Nguyệt Đại Đao, hai tay lăm lăm cầm.
“….”
…..
“ Tiểu Khan, ngươi nghe gì chưa, Chu học tỉ chuẩn bị ra tỉ thí với đương kim vô địch Nam Hà năm nay Lưu Kim đó !!” Một nam tử sau lưng đeo hai thanh trường kiếm, chạy vào trong trụ sở CLB nói.
“ Phen này danh tiếng của Linh Huyền Đạo lại thêm lớn rồi..” Tiểu Khan vừa lau lau cái côn tam khúc vừa đáp.
“ Không, ta nghe nói Lưu Kim kia còn đang làm trẻ nhất hành pháp giả, mới xử lí được vụ gì ghê lắm !!!” Trường kiếm nam tử nói.
Cũng là Nguyễn Nam có phòng bị, không để lộ mấy thông tin về chiến công của Lưu Kim , chỉ cho nguời đời một câu kiểu nói chung là rất mạnh. Hắn làm thế, không phải đang dìm người ta xuống, mà để cho mấy ác nhân chuyên bắt người không lấy Lưu Kim ra làm mục tiêu.
…
Lưu Kim nhảy lên sàn đấu, xung quanh đông nghịt người, nhưng không ai cổ vũ, chỉ đang nín thở xem trận chiến này. Chu học tỉ mở miệng:
“ Ngươi từng có lời đồn là kẻ hữu danh vô thực, nay cầm hai cái đại đao vàng bóng như vậy, thực nói nhân thế đúng. “
“ Ta khí chất chỉ hợp những thứ này, ngươi khí chất, ta xem ra thứ gì vào tay ngươi cũng bất hạnh !!” Lưu Kim khẳng khái đáp một câu.
“ Đánh đi, đừng nói nhiều !!!” Chu Y cáu lên, lao tới xuất chiêu trước.
“ Tam Tê Thủ hạ trung thượng !!!”
×— QUẢNG CÁO —
Lưu Kim giơ bán nguyệt đại đao ra đỡ quyền của Chu Y đánh đến, cảm thấy một chút đe doạ cũng không có, liền nói:
“ Ta chấp ngươi một vũ khí !!”
Hắn dứt lời, thu Bán Nguyệt Đại Đao về, dùng một quyền đấm tới, nàng đỡ được, lảo đảo lùi ra sau rồi hét:
“ Còn không mau đưa vũ khí của ta đến !!!”
Lưu Kim cười trừ, xem ra lần này thực sự gặp phải kẻ tiểu nhân…
Tên đeo hai trường kiếm kia dạ ran, chạy chạy một lúc, vác đến một thanh đinh ba, Lưu Kim cười mà trào phúng:
“ Cái dĩa lớn, xin hỏi có xiên được cá tôm không ??”
“ Xiên được ngươi !!!!” Chu Y cầm lấy đinh ba, chĩa về phía Lưu Kim mà chọc, thân phải dài đến 2m, tầm hoạt động thực sự rất lớn.
Hắn cũng không phải hết cách, vận lấy một chiêu mà sư phụ dạy, thử xem có khắc chế được không.
“ Thanh Long Du !”
Lưu Kim vận huyết đến tứ chi, phóng chân chạy, mỗi bước bật đến mấy mét, cứ thế vù vù xung quanh Chu Y, càng lúc càng nhanh, hắn hô tiếp:
“ Thanh Long Ảnh Vực !”
Lúc này, chỉ nghe tiếng gió vun vút, tiếng áo bay phành phạch, còn Lưu Kim đã nhanh đến mất dạng. Mấy kẻ dưới đài nhìn lên,