Lục Đằng đuổi Lưu Kim và Dương Liễu, chạy hết một hành lang, chỉ thấy cách xa càng xa, đến cùng đường Lưu Kim lôi nàng vào một căn phòng, bảo nàng đóng cửa, ngồi ra xa nhất có thể rồi bắt đầu thở dốc.
Bên ngoài truyền đến tiếng Lục Đằng mắng:
“ Hèn, mở cửa ra đánh với ta, giết được ngươi thế nào ta cũng làm được quân thống trong Noz Á Quốc !!!”
Dương Liễu quay sang nói với Lưu Kim:
“ Ngươi sao lại chạy vào đường cùng này ??”
“ Ta có suy tính, giờ không tiện nói, chỉ cần nhớ phải vững tinh thần !!” Lưu Kim đáp.
….
“ Thưa ngài, tổng cộng kiểm kê mất 2 ống thuốc, khả năng do hai tên kia cầm !!” Một tên lính áo xám cúi người nói với kẻ mặc áo choàng, cũng là tro sắc.
Tro sắc áo choàng nam tử cười đáp:
“ Ta không đánh vội, chờ hắn chết đói trong đó, thế mới thật thú vị !!!”
Hắn ta nhìn chòng chọc vào cánh cửa đang đóng, chuẩn bị cho cái thú vị khi quan sát tra tấn.
“ Thưa ngài, ta giờ đã hàng ngài, là quân của ngài, tuy không dám trái lệnh nhưng ta với hắn là có tư thù, mong nhận được ân huệ vào giết hắn!!” Lục Đằng cung kính nói với nam tử kia.
“ Cũng khen ngươi ngăn cản bọn chúng, chúng do ngươi bắt được, thôi thì tuỳ ý mà xử lý!!” Áo choàng xám nam tử khoát tay.
“ Ta nghe Noz Á Quốc chúng ta nổi danh với pháo năng lượng, xin được lĩnh một khẩu, vào đó bắn cho chúng thành hạ nguyên tử !!” Lục Đằng nói, hiện lên một nụ cười quỷ dị.
“ Ý hay, ý hay, cấp cho hắn một khẩu Nguyên Không Đại Pháo !!”
Lục Đằng có đại pháo, to bằng cả cái bàn, quay lại cảm tạ rồi đẩy pháo vào phòng.
“ Lưu Kim, hôm nay ngươi phải chết !!!” Lục Đằng đóng cửa lại, lớn tiếng nói.
Lưu Kim từ từ ngồi dậy, đẩy Dương Liễu sang một bên, tay còn lại rút ra hai ống thuốc giải, cố ý mở bàn tay chỉ rõ rằng đấy là tay trái rồi giơ ngang tay sang. Hắn nói:
“ Ta đến chết vẫn sẽ bất khuất !!!!”
-Đoàng!!!!-
-Đoàng !!!!!!!!!!-
“ Lư….”
Tay trái của Lưu Kim tính từ vai đến khuỷu đã toàn bộ bốc hơi, phần từ khuỷu tay đến hết bàn tay rơi xuống đất…
Lưu Kim gục xuống, răng vẫn đang cắn chặt, gân xanh nổi đầy mặt, tay phải đang bịt miệng Dương Liễu, ngăn không cho nàng hét lên.
Lục Đằng từ từ đi tới, cúi xuống nhặt cánh tay trái rồi cười với Lưu Kim, Lưu Kim cười đáp lại, hắn từ từ đứng dậy, Lục Đằng cũng đỡ hắn, dìu đến cái lỗ trên tường mới được tạo bởi nhát bắn thứ hai…
Lục Đằng vẫy chào cả hai, Dương Liễu đang chửi hắn qua tay Lưu Kim bịt miệng, cuối cùng cũng chỉ để lại tiếng ú ớ không rõ…
×— QUẢNG CÁO —
…
Lục Đằng cầm cánh tay trái Lưu Kim ra khỏi phòng, dâng lên cho áo bào đen nam tử, hắn thích thú cười, cầm lấy, mở lòng bàn tay ra xem có hai ống thuốc đã bị bóp tới vỡ nát, quay ra nói:
“ Đây, trả ngươi chiến lợi phẩm !!!”
“ Cảm tạ !!” Lục Đằng nói, bụng có dấy lên một tia thương cảm.
….
Lính Noz Á Quốc đã theo lệnh áo bào đen nam tử rút hết vào trong, lúc này Lưu Kim mới được Dương Liễu dìu từ khe đá đi ra, vừa đi, nàng vừa khóc, hắn cố dỗ nàng, lau lau nước mắt.
Nàng lúc nãy nghe hắn nói, đến giờ vẫn còn thấy thương:
“ Ta lúc đó nhìn dáng chạy cùng kiểu hét như thông báo ấy, đã ngờ ngợ rồi, quay lại xem quả thực có một đại quân, lần này còn mặc giáp, ta vốn không phải thần tiên, đánh đến mệt cũng khó bề chống đỡ, đành phải làm cái ve sầu thoát xác kế này.”
Ve sầu thoát xác, ấy là hắn nghe Linh Linh giảng binh thư…
“ Lục tiểu tử đó có ý giúp chúng tay, cố tình chọn vũ khí loại ấy, cố tình đóng cửa xử lý, ngươi nên cảm tạ thay vì nguyền rủa hắn. “
Lưu Kim đồng ý mất một cánh tay, giữ mạnh cho cả hắn cùng Dương Liễu, cả Lục Đằng nữa.
“ Lưu Kim, lúc về, ta nhất định sẽ cấy cho ngươi một cánh tay hoàn mỹ nhất, mạnh mẽ nhất !!” Dương Liễu trong giàn giụa nước mắt nói ra.
“ Thế là ngươi rất quan tâm ta sao ??”
“ Chứ còn gì nữa, ta nợ ngươi một mạng mà !!!”
“ Vậy làm vợ bé ta nhé ?” Lưu Kim hỏi nhỏ, cười cợt.
“Ngươi có muốn có tay trái không ?” Dương Liễu hỏi ngược lại.
“…” Lưu Kim thấy, im