Dương Liễu đã đi khuất, Lưu Kim đón đầu một đoàn cầu thủ bước ra sân, máy truy vết cũng rung lên dữ dội, hắn mắt nheo lại, bộc lộ một vẻ cảnh giác, đưa kẹo bông lên miệng ăn nốt rồi toàn tâm toàn ý để vào công việc. Qua một tiểu cảm nhận, hắn xác định được máy rung lên trong khoảng 4 kẻ áo số 22, 13, 18, 5 di chuyển.
“ Dương Liễu, qua camera sân đấu, xác định xem số 22, 13, 18, 5 kia có đeo vòng tay không.”
“ Hoàn toàn là không có, chuẩn bị đến đoạn đại biểu bước ra, Luna ngươi hãy chỉnh vòng xác định về còn 1m bán kính, đi lướt bọn hắn một lượt, giảm số lượng đối tượng nghi vấn.”
“ Rõ!”
Luna lần này dựa vào thân phận Lamina để bước ra, dù sao dung nhan hai nàng chênh lệch không nhiều, chỉ khi đứng cạnh nhau mới có thể đối chiếu sai số. Đoàn đại biểu Hoàng gia Thái Lan tới xem lướt nhanh, Luna cũng rất để tâm vào nhiệm vụ, đưa tay lên bấm vào tiểu thiết bị liên lạc mà nói:
“ Ta thấy chỉ tại vị trí số 22 và 5 máy có báo lên, tạm thời khoanh vùng hai kẻ này.”
“ Tạm thời vậy, bọn hắn sẽ rút khỏi sân đấu ở cổng D, Quản Tống Hiên ngươi hãy đến sẵn đó đón đầu, tách bọn chúng ra, quét từng tên một.”
“ Ta đã rõ.” Quản Tống Hiên nhét chổi vào thùng vệ sinh, kéo qua cổng D, hảo hảo làm việc.
Lưu Kim công việc cũng dễ dàng, không cảm thấy nhiều mệt mỏi, ngược lại là vui thú chĩa máy quay đi khắp nơi, đảm bảo cho những nam nhân trước màn hình không phải thất vọng. Hắn cũng đã lướt hết mỹ nữ rồi, giờ cũng sắp kết thúc trận cầu, kẽ nở một nụ cười nham hiểm đưa ống kính về Luna kiều diễm kia.
“ Oái, cái vẹo gì đấy, sao tự nhiên đánh đổ khay cơm cho khách rồi, nhanh dọ…”
Lão chủ quán đương mắng cái nhân viên này, bỗng cũng đồng dạng đứng hình, lập tức im bặt trước tuyệt sắc mỹ nhân trên màn hình. Đáng nhẽ những cảnh này sẽ chỉ làm cho trận đấu thêm thu hút, xuất hiện bất quá là vài giây ngắn ngủi liền bị biên tập chuyển đi, thế nhưng…tên biên tập cũng đang…thấy rằng để một lúc nữa vẫn hơn.
Lưu Kim nhìn lên màn hình lớn, phát hiện tình huống như vậy, nhanh tay nhanh mắt chiếu ngay vào một cái bà cô già, liền là thấy bên liên lạc với biên tập truyền lại tiếng ngã lớn cùng tiếng chửi, hắn cười to, nghiêm túc rút kinh nghiệm nữ nhân của mình không phải ai nhìn cũng được.
Trận đấu kết thúc, Lưu Kim nhanh chóng rời vị trí, tới cổng D cùng Quản Tống Hiên mai phục. Đoàn cầu thủ rút ra, Lưu Kim lao đến vờ xin chữ kí tên số 22, Quản Tống Hiên lau lau chặn đường tên số 5, một lúc sau liền buông tha.
×— QUẢNG CÁO —
“ Tên số 5 không có gì !!”
“ Bám lấy tên số 22, hắn ta là chắc chắn !!!”
Luna nghe xong cũng thay ra bộ váy hoàng gia, phóng ra ngoài đấu trường, khoác theo cái áo choàng nhất tuyến thấu thị khi trước, nàng lặng đứng chờ đợi, sẵn sàng bám theo cùng với hai tên kia.
Số 22 trả lời một chút phỏng vấn, Lưu Kim liền trà trộn vào đám phóng viên theo dõi, Quản Tống Hiên mặc một bộ âu phục liền đi song song hắn, coi như là một tài tử đến xem, hảo hảo có thể bắt trọn kẻ tội phạm này.
…..
Quản Tống Hiên ôm mặt, nước mắt tràn ra khỏi khẽ tay rơi xuống liên tục, Lưu Kim bên này đồng dạng, riêng có Luna vẫn đang giao chiến với cái toả sáng người kia.
Toả sáng là nghĩa đen toàn phần a !
Ba tên này nghe miêu tả năng lực kẻ dị nhân ấy, chính là toả sáng, không có đặt vào làm năng lực nguy hiểm, ai ngờ số