“ Hừ, trước giờ ta không đạt đươc ý muốn trận đấu chỉ có hai trận, một là lần này, hai là với Lỗ Tại !!” Lưu Kim chuyển mình, cáu gắt nói ra.
“ Nói vậy ta là ngươi hung tinh hả, hai lần sát cánh đều là với ta…” Quản Tống Hiên cười khổ.
“ Không, ý ta là, thứ gì ta muốn trước sau cũng đạt !!!”
“ Ồ, vậy Lưu trưởng môn có kế hoạch gì ??”
“ Theo ta thì tên kia là một nổi tiếng cầu thủ thành Roma này, truy nã hẳn sẽ gặp vài tiểu hâm mộ cản trở, hơn nữa lại bứt dây động rừng, hắn chắc sẽ nghĩ tới trận đấu chúng ta không thể hành hung, tốt nhất là phục tại hắn tiếp theo trận mà bắt cóc.” Lưu Kim đem cái ấp ủ kế hoạch nói ra.
“ Ừ, có lý, vậy bắt hắn thế nào ??” Quản Tống Hiên dội cho Lưu Kim một gáo nước lạnh, dù sao lần trước ba bọn hắn liên thủ cũng đâu có thành việc.
“ Ngươi không phải có thanh Dạ Bức Trường Kiếm thuộc ngũ đại danh kiếm ??”
“ Ừ nhỉ, vậy mà ta cũng không nghĩ ra !!!!” Quản Tống Hiên nhảy lên hào hứng.
Dạ Bức Trường Kiếm cùng Đinh Quang Trường Kiếm của hắn phi thường đặc thù, cùng được đúc ra từ một khối thiên thạch. Dạ Bức tạo bởi phần bọt biển bên ngoài, chứa nhiều hạt vật chất tối từ vũ trụ, cho nó khả năng phệ quang, có thể hấp thu đa phần ánh sáng chiếu đến. Ngược lại, Đinh Quang đúc từ đặc vô cùng đặc vật chất lõi bên trong, chỉ cần nơi nào có từ trường, liền là có thể khiến nó sáng lên.
Quản Tống Hiên kì thực không thể sử dụng song kiếm một cách điêu luyện, tại bởi vật chất tối cùng lõi hành tinh đều thuộc loại gây nhiễu loạn lực hấp dẫn, khiến cho hắn hai cây trường kiếm đều nặng đến trăm cân.
Hắn trường kiếm, chính xác là hai cái trưởng giả, chỉ là lấy ra khiến người ta rung động, còn về thực dụng…hơi khó dùng, bởi lẽ đó, nhiều lúc hắn không nhớ bản thân sau lưng còn đeo hai thanh bảo kiếm.
“ Dạ Bức tiểu bảo bảo nhà ngươi có thể hấp thụ bớt ánh sáng của tên kia, cho chúng ta nhiều hơn một điểm khả năng tiếp cận hắn, ngươi cùng hắn tay đôi đánh lạc hướng, ta cùng Luna từ phía khác dùng hòm sắt nhốt hắn lại !!”
“ Cũng được, nhưng hòm sắt, lấy đâu ra ??” Quản Tống Hiên tính tình luôn làm Lưu Kim ngao ngán, cẩn thận quá hoá bi quan, thiếu sáng.
“ Nhờ Liễu tỉ!”
Lưu Kim điện thoại vang lên, hắn nhấc máy, liền là nghe một cái khá lạ nam nhân giọng nói:
“ Ngươi có phải Tường Lý không ??”
“ Ừ, là ta, có chuyện gì ?” Lưu Kim dùng cái mật danh này khá nhiều, hẳn là lắm kẻ cũng sẽ gọi vậy.
“ Ngươi hôm nay quay phim rất khá, quay vào cái tuyệt sắc Thái Lan công chúa kia quả thực khiến nam nhân rạo rực, mỗi tội ngươi không biết cái đạo lý này, khi quay vào hoàng gia thành viên liền là có thể bị bỏ tù, huynh đệ nhà đài chúng ta rất thương ngươi, mở một tiểu tiệc chia tay, đến ăn nhé !!!!”
“ Hảo !!!”
“ Rồi, địa chỉ chi tiết ta đã gửi qua.”×— QUẢNG CÁO —
“ Cảm tạ, ta trong tù cũng sẽ viết thư!” Lưu Kim cố ý trào phúng.
Ngạch…quay nương tử cũng có thể bị bỏ tù, hắn cũng muốn rơi nước mắt a!
Quản Tống Hiên không mở mắt được, nhưng vẫn là nghe được, cười đến lăn xuống ghế lúc nào không hay.
Sáng hôm sau ….
Đúng như Lưu Kim suy đoán, tên áo số 22 thực sự đến thi đấu, bọn hắn cứ như vậy hảo hảo làm việc. Quản Tống Hiên nhét hai thanh trường kiếm vào hộp gutar lớn, làm một thường thường du mục nhạc sĩ, lôi đàn ra đánh trước cổng vào, đợi đến khi số 22 đến gần.
Lưu Kim thuê sẵn một đàn học sinh, theo chỉ định của hắn sẽ rẽ sang bên này thả tiền vào hộp cho giả danh nhạc sĩ kia, số 22 thấy một đàn trẻ đều có như vậy nhân tính, liền cũng muốn lấy hảo hình ảnh, đi xa xa một chút khỏi đoàn người, sang đây bố thí.
Quản Tống Hiên nhìn tờ 100 đô thả xuống, nhanh chóng cúi xuống bắt lấy, vờ thành cái cảm tạ tư thế, lại thò tay vào khe kín từ trước, nhanh như cắt rút ra thanh Dạ Bức Trường Kiếm, lấy sống kiếm nhằm đầu tên này mà đập.
Số 22 áo vest chỉnh tề ngất đi ngã xuống, nhanh như cắt Lưu Kim cùng Luna kéo đến một thùng rác đã được vũ trang bọc sắt mặt trong, kéo hắn vào bên trong khoá lại. Ba bọn hắn cứ như vậy đường đường chính chính mất 5 giây hành động, bước ra khỏi đó dáng bộ của hai lao công cùng một ăn mày đồng dạng.
“ Nôn ra địa chỉ chi nhánh Kim Lân các ngươi, mau !!!”
Lưu Kim tay cầm Dạ Bức Trường Kiếm, dí vào cổ số 22, đè hắn trói vào ghế, vừa làm vừa lặp lại