Khi mua đồ ở trên một trang web nào đó thì sẽ có đánh giá, được chia thành đánh giá tốt và đánh giá xấu.
Có một điều thú vị là hồ sơ khách hàng của Đỉnh Phường cũng sẽ có phần đánh giá của khách hàng, đó chính là người phụ nữ xấu xí ở trước mặt của tôi sẽ đánh giá cho tôi.
Lúc mà tôi đang tỏ ra vô cùng yêu thích đối với đôi chân xinh đẹp của cô ta, cô ta liền cho tôi một lời đánh giá tốt, hơn nữa còn đánh năm sao.
Tôi cũng không biết tâm trạng lúc này của cô ta là cái gì, rốt cuộc là bị tôi dọa, hay là muốn tiếp tục cho tôi làm hại người khác.
Nhưng mà tôi cảm thấy là suy nghĩ phía sau khá lớn, bởi vì cô ta mang theo một nụ cười ma quái trên khuôn mặt khi mà cô ta kiểm tra đánh giá.
“Chị để tôi đề cử cho chị một người bạn nha, đảm bảo là anh ta sẽ sạch sẽ, làm việc cũng rất lưu loát.
Lúc trước tôi cũng đi theo học hỏi anh Thiên Long, chị có biết anh Thiên Long không? Người hoạt động chiếc lưỡi làm chấn kinh các dạ trường ở thành phố Q luôn đó.”
Cô ta không nhịn được mà phất tay: “Cậu nhanh đi ra ngoài đi, tôi không cần cậu đề cử đâu.”
Tôi cảm thấy chắc chắn là cô ta bởi vì không nhận được phục vụ tốt đẹp của tôi mà đau lòng, tôi bị thành ý của cô ta làm cho cảm động, cho nên tôi quyết định tự thân phục vụ cho cô ta.
Thế là một giây sau, cô ta lập tức thỏa hiệp...!
Ngày đầu tiên sau khi tôi trở về đông bắc có một tên ngu lắm mồm, lúc trước anh ta châm chọc tôi với anh Thiên Long không ít, kết quả là ngày hôm đó tôi đang hút thuốc ở trong phòng tiếp khách, anh ta vươn cái đầu chó ra rồi chìa cái miệng nhiều chuyện ra quát lên với tôi, nói tôi là không được hút thuốc ở trong phòng tiếp khách.
Được thôi, tôi khiêm tốn tiếp nhận lời phê bình của anh ta, nhưng mà tôi sẽ không thay đổi đâu, hơn nữa vì để biểu đạt thành ý, tôi thành công ôm được một vụ làm ăn cho anh ta.
Sau khi giúp anh ta có mối, tôi lưu luyến không rời tạm biệt người phụ nữ xấu xí.
Nghỉ ngơi hút thuốc ở trong đại sảnh một hồi, sau đó tôi liền trở về phòng tiếp khách.
Khoảng hai tiếng đồng hồ sau, tôi nhìn thấy con lừa lắm miệng trở về.
Anh ta đi đến đâu thì người ở chỗ đó liền bịt mũi lại, đồng loạt xem thường nhìn anh ta.
Anh ta vừa đi đến trước mặt của tôi, luôn mồm nói xin lỗi: “Anh Ngô, tôi sai rồi, sau này..."
Anh ta nói cái gì tôi cũng không nghe thấy nữa, lúc đó tôi đã chạy mất rồi, mùi chân hôi thối ở trên người của anh ta quả thật làm cho tôi buồn nôn muốn chết đi được.
Đoán chừng là ném anh ta vào trong hầm cầu, lúc đó con ruồi cũng sẽ bị hạ độc, hơn nữa bỏ con nào vô thì chết con đó.
Trốn trong một căn phòng trống trải với Triệu Tĩnh, chúng tôi ngồi ở trên ghế sofa hút thuốc.
“Cái ông thần mưu mô này, lại đẩy khách khó hầu hạ cho người khác nữa à?”
“Tôi thích làm lôi phong, cho nên tôi muốn kiếm tiền dùm cho bọn họ, cô quản à?”
Triệu Tĩnh cười khẽ một tiếng rồi nói: “Quá xấu xa, có lẽ là tiền này cũng không có ai muốn kiếm đâu.”
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, tôi nhìn về phía đôi chân nhỏ đang mang tất của Triệu Tĩnh, đôi bàn chân nhỏ nhắn tinh xảo xinh đẹp mà giờ phút này lại được tất chân trong suốt bọc vào, càng lộ ra một loại quyến rũ lấp lánh.
“Tĩnh Tĩnh, chân của cô thật là đẹp, đẹp đến nỗi để cho tôi nhìn một chút mà cũng cảm thấy rung động nữa, cô đi qua đây để tôi liếm liếm giúp cho cô?”
Triệu Tĩnh dựa trên ghế sofa, ngẩng đầu qua nhìn về phía tôi, mị nhãn như tơ: “Cục cưng à, anh muốn liếm chỗ nào?”
Tôi đi đến gần cầm bàn chân nhỏ ngắn gợi cảm của cô ta lên, hai mắt lại liếc nhìn đôi chân ngọc ngà thon dài khoác lên trên ghế sofa.
“Cô nói liếm cái nào thì tôi liền liếm cái đó.”
Nói xong, tôi vươn tay ra thuận theo cặp đùi ngọc ngà mịn màng của cô ta, chạy tới chỗ sâu nhất.
Chỉ là còn chưa bắt đầu trêu chọc thì đã bị bàn tay ngọc của cô ta bắt lại được.
Một giây sau cô ta cúi người xuống nhẹ nhàng hôn một cái trên tay của tôi: “Thật sự tôi nói cái nào thì liếm cái đó à?”
“Thật mà!”
Sau đó Triệu Tĩnh liền kiêu ngạo hất cái đầu nhỏ của cô ta lên.
“Đến đây, cục cưng, lỗ mũi và mắt.”
Lúc đó tôi liền phục Triệu Tĩnh rồi, đầu rạp xuống đất, tôi không phải là đối thủ của cô ta, mấy người xinh đẹp còn đáng sợ hơn tôi nữa...!
Buổi tối trước khi tan việc, Triệu Tĩnh đột nhiên nói với tôi ngày mai muốn hẹn tôi đi xem phim.
“Đây là hẹn hò đó hả? Cô muốn theo đuổi tôi à?”
“Anh cũng có thể cho rằng là như vậy.”
Xem phim là một hồi ức tốt đẹp đến nhường nào, liên quan tới chuyện xem phim, trong đầu của tôi lại xuất hiện những đoạn ký ức với Địch Lệ Ba ở trong bãi đỗ xe của rạp chiếu phim, cũng nhớ đến Lục Nhan và Triệu Du ở trong phòng tình nhân, đó đều là những hồi ức tốt đẹp biết bao nhiêu.
Thế là tôi sảng khoái đồng ý với Triệu Tĩnh, trong lòng tràn đầy chờ mong đối với buổi tối ngày mai.
Sáng ngày hôm sau, mới hơn bảy giờ tôi đã thức dậy.
Rửa mặt thay quần áo, gọi điện thoại cho Thời Trình Trình thông báo là ngày hôm nay tôi sẽ không làm cơm, sau đó tôi lái xe chạy đến nhà của Triệu Tĩnh.
Sau khi gõ cửa cốc cốc một trận, cô ta mới mặc váy ngủ với đôi mắt lim dim đi ra mở cửa cho tôi.
“Vẫn chưa tới tám giờ nữa mà, rạp chiếu phim nhà anh mở sớm như vậy hả
“Có một số rạp chiếu phim hoạt động suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ.”
Tôi không hề cảm thấy buồn bã đối với lời phàn nàn của cô ta.
Cô ta không