Triệu Tĩnh hôm này trông rất lạ, chỉ thổ lộ với tôi mà không lên giường cùng tôi.
Nhưng Thời Trình Trình còn lạ hơn, đến thộ lộ cũng chẳng có mà trực tiếp muốn lên giường với tôi.
Tôi là trai bao thật, công việc chính là lên giường, nhưng tốt xấu gì cũng phải cho tôi lí do không phải ư? Muốn lên là lên, giọng ca Việt Nam không phải còn phải tuyển chọn ư, huống chi tôi còn là một người sống to đầu thế này!
Thời Trình Trình mặc kệ tất cả, mãnh liệt muốn lên giường với tôi, cuối cùng bèn trực tiếp ra tay cởi quần áo của tôi.
Trình Trình, có phải cô gặp chuyện gì đau lòng đúng không, có chuyện gì cô nói rõ cho tôi, cô làm gì mà phải mặc kệ tất cả dâng mình cho tôi thế?
Cô ta cũng không giải thích, mặc cho tôi hỏi cũng không trả lời, chỉ khăng khăng muốn lên giường.
Cô ta không giải thích cho tôi thì tôi sẽ không cho phép, cuối cùng, cô ta cũng không còn cách nào khác đành thỏa hiệp.
Không đạt được mục đích, cô ta thỉnh cầu: Vậy đêm nay ôm tôi ngủ được không, bên anh tôi ngủ rất ngoan, tâm trạng tôi không tốt."
Chuyện này thực ra có thể, dù sao tôi đã ôm cô ta ngủ một lần rồi.
Đến giường, chúng tôi giúp đối phương cởi quần áo, không mảnh vải che thân, sau đó chui vào trong chăn.
Cơ thể của cô ta hơi lạnh, chắc là ngồi trước hiên lâu, vì thế tôi ôm cô ta chặt hơn một chút.
Trình Trình, sao đêm nay tâm trạng lại không tốt thế, chuyện của Bành Triển Nghĩa à?
Tôi có ý định khuyên giải cô ta nhưng cô ta chỉ im lặng, dính sát lấy tôi, gì cũng không nói.
Cô ta không mở miệng thì tôi cũng chẳng có cách nào, chỉ đành khẽ vỗ về thân thể yêu kiều của cô ta say đó cùng cô ta từ từ tiến vào giấc ngủ.
Cũng không biết đã ngủ bao lâu, sau đó tôi cảm thấy gò bó, dường như cả người biến thành một cục sắt, sau đó rơi trên mục viên nam châm lớn, tay chân không nâng lên được, tóm lại trừ đầu có thể hoạt động ra thì tứ chi đều bất động.
Cảm giác trói buộc này càng ngày càng mãnh liệt mãi cho đến khi tôi tỉnh lại sau giấc ngủ say, mở mắt ra mới chợt phát hiện mẹ nó tôi vậy mà bị trói lại, cả chân tay bị cố định trên giường.
Anh không cho tôi thì tự tôi cưỡng bức!
Sau đó, trong căn phòng tối đen như mực, tôi lờ mờ nhìn thấy Thời Trình Trình ghé sát ở dưới thân tôi, sau đó lại vừa làm vừa hôn và liếm, mân mê một hồi.
Dù tôi cố gắng không chế cũng không thể cưỡng lại sự khiếu khích không ngừng hết lần này đến lần khác của cô ta.
Cuối cùng trong sự phản kháng vô lực cùng sự kháng nghị kiên quyết, cô ta đã thành công ngồi lên người tôi.
Sau đó là tiếng rên rỉ tràn ngập cả căn phòng, không chút kiềm nén, mặc sức sung sướng...!
Chắc khoảng hơn một tiếng sau, Thời Trình Trình liên tiếp lên đỉnh đã không còn sức lực, còn chưa làm xong đã xụi lơ trên người tôi.
Cẩn Phong, xin lỗi, tôi thực sự rất muốn thử cảm giác cùng anh, cho nên chỉ có thể làm vậy."
Tôi có thể nói gì đây, ngủ cũng ngủ rồi, sau đó bị cô trói lại, cuối cùng còn bị cô cưỡng bức, quả đúng là chẳng có chút đạo lý nào.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, cô ta thả tôi ra, chui vào lồng ngực tôi, ngủ ngon.
Chuyện này thật đúng là, tôi ngủ, cô ta dựng tôi dậy sau đó cô ta làm xong liền ngủ, mặc kệ tôi.
Càng nghĩ càng buồn bực, càng buồn bực lửa càng to, vì thế tôi nghĩ tới Địch Lệ Ba, lại nghĩ đến Triệu Tĩnh, đặt Thời Trình Trình nằm thẳng sau đó từ từ nâng đổi chân ngọc ngà trắng nõn của cô ta lên.
Không thể không nói, tuy cô ta trông bình thường nhưng dáng người quả thực không tệ, đặc biệt là cặp chân dài này, không biết có bao nhiêu đàn ông thèm muốn, bao nhiêu phụ nữ ghen tị.
Trong lúc cô ta ngủ say, tôi từ từ tiến lên trước, sau đó lúc đến cổng thành, tôi cố ý nhìn khuôn mặt của cô ta, cô ta chẳng có biểu tình gì, rất bình thản, dễ nhận thấy đang ngủ say thật.
Sao tôi để cô ngủ cơ chứ!!
Hung hăng thẳng thắt lưng, Phốc một tiếng, sau đó Thời Trình Trình liền phát ra một tiếng kêu thống khổ.
Cô ta càng đau đớn tôi càng hưng phấn, không để tôi ngủ mà cô còn muốn ngủ? Mơ đi!
Một hiệp này từ 2h sáng lăn lộn đến 5h, tôi đã cố gắng kiểm soát bản thân, phối hợp nhiều tư thế và các trò, mãi đến lúc làm Thời Trình Trình từ đau khổ đến sung sướng rồi phóng túng, hư hỏng sau đó lại quay về đau khổ...!
Lúc xong xuôi, trông cô ta càng kém đi, sắc mặt trắng bệch không còn chút máu, dù đã kết thúc đã lâu thì cơ thể mềm mại của cô ta vẫn run rẩy.
Mãi đến hơn mấy chục phút sau mới