Bàn tay nhỏ bé của Triệu Du rất đẹp, trắng mịn như cọng hành, hơn nữa rất nhẵn nhụi, rất khó tưởng tượng được nếu dùng hai bàn tay nhỏ bé này tới giúp đỡ đánh súng thì sẽ có cảm giác và xúc giác thế nào.
Tôi đang muốn khen tay cô, trong chớp mắt tiếp theo, Triệu Du lại rút tay lại.
Gương mặt cô ửng đỏ nhưng giọng điệu lại vô cùng kiên định: “Mong anh tự trọng, cảm ơn."
Rõ ràng, cô không dễ dàng đối phó như trong tưởng tượng của tôi, ít nhất ném bom những lời ngon tiếng ngọt không có cách nào tán đổ được cô.
"Thật ngại quá, cô rất đẹp, cho nên tôi không nhịn được..."
Trong lúc nói xin lỗi, tôi lại nói rất nhiều lời khen ngợi, điều này làm cho tính cảnh giác của Triệu Du dần dần thả lỏng.
Sau đó, trong chớp mắt khi cô không phát hiện ra, tôi đẩy cô ngã luôn xuống sô pha. Buổi chiều tôi đã thề, tôi cần dùng nghề nghiệp của tôi tới nhanh chóng để lại hồi ức tốt đẹp cho cơ thể của cô!
Cô kinh ngạc không kịp kêu lên, đôi môi hồng mềm mại đã bị tôi dùng miệng chặn lại.
Đôi môi đỏ mọng mềm mại này đầy đặn, có vẻ đầy mà đẹp, trong lúc hôn cho tôi khoái cảm cực lớn, đặc biệt là cưỡng hôn như vậy, cảm giác nếm đôi môi đỏ mọng trong lúc cô giãy giụa lại càng đã nghiền hơn.
"Khốn kiếp, anh là tên khốn kiếp!"
Trong lúc giãy giụa, Triệu Du mắng nghe trong rõ, chỉ là tôi không để cho tiếng mắng của cô tiếp tục đã giơ tay ném cơ mềm mại của cô tới trên sô pha, cùng lúc đó tôi còn vén váy của cô lên, lộ rõ quần tất gợi cảm màu đen bọc lấy đôi chân.
Cô giãy giụa muốn đứng dậy, tôi lại đè lên trên người cô, tay trái thò vào phía dưới cô sờ phần no đủ tròn trịa, cố gắng trêu chọc, tay phải lại thò vào dưới váy cô, cách tất chân và quần lót, xoa ấn vào nơi thần kinh nhạy cảm nhất trên cả người cô.
"A, anh thả tôi ra, tên lưu manh thối tha nhà anh mau thả tôi ra!"Triệu Du la rất lớn, nhưng rõ ràng hiệu quả khuếch đại âm thanh trong rạp chiếu phim còn mạnh hơn.
Trước ngực cô đầy đặn lại cứng rắn, dần dần làm cho tôi nóng lên, nhưng tôi vẫn cố nhịn, chuyển sức nóng này thành động lực cho tay phải, không ngừng đùa giỡn, trêu chọc ở chỗ cô xấu hổ, cho nên dần dần nhận thấy được sự ướt át của cô, cơ thể cô chấn động cùng tiếng cầu xin kèm theo sự run rẩy.
"Trần Cẩn Phong, cầu xin anh hãy tha cho tôi, chuyện ban ngày là tôi không đúng, tôi xin lỗi anh, anh bỏ qua cho tôi đi!"
Giọng Triệu Du run run cầu xin, cơ thể mềm mại dần dần bắt đầu giãy giụa, đôi chân đẹp thon dài cố gắng khép lại, nhưng cho dù khép mấy cũng không có cách nào ngăn cản được tay phải tôi liên tục bóp nặn, ấn nén. Chẳng mấy chốc, cơ thể cô run rẩy, sau đó quần lót đã nhanh chóng ướt đẫm, mà cơ thể càng khó có thể kìm nén được tiếng rên rỉ trong lồng ngực, bất giác thốt ra khỏi miệng.
"A ~!"
Tôi nằm ở trên người cô, nhẹ nhàng hôn dưới vành tai cô: “Huyên Huyên, cô không phải rất hưởng thụ sao? Tôi tiến vào cơ thể cô được không? Cô có muốn trải nghiệm khoái cảm thật sự do người đàn ông mang tới cho cô không?"
Triệu Du xấu hổ, mặt đỏ bừng: “Trần Cẩn Phong, anh đúng là một tên súc sinh..."
Cô còn chưa mắng xong thì tôi đã xé rách tất chân phía dưới háng, 'xoạt' một tiếng vang lên, đổi lấy tiếng cầu xin tha thứ của cô.
"Trần Cẩn Phong, Trần Cẩn Phong tôi sai rồi. Không cần, tôi chưa từng làm qua chuyện đó, tôi là lần đầu tiên, anh đừng vào, anh không thể làm như vậy!"
Trong sự giãy giụa của cô, tôi kéo manh cái quần lót màu đen đã ướt sũng của cô, tiếng động này dọa cho Triệu Du mất hồn mất vía, nước mắt lưng tròng, run giọng cầu xin.
Tôi giơ cánh tay lên, vỗ mạnh một cái vào nơi hoàn toàn không có gì che giấu của cô, đánh cho cơ thể mềm mại của cô chấn động, đau đớn rên lên một tiếng.
Sau đó lại là một cái vỗ mạnh, cô lại đau kêu lên, tiếng kêu nũng nịu này lại giống như đau khổ sau khi mạnh mẽ tiến vào, làm thần hồn người ta điên đảo, mê mẩn không dừng.
Tôi rút tay phải về,