Triệu Du mắng không sai, cô ta mắng cũng đúng, không có gì sai.
Nếu không làm gì đó bảo vệ vẻ đẹp này thì mới là điều sai.
Vì thế tôi đã mạnh mẽ cởi quần jean của cô ta ra, lộ quần lót màu trắng bên trong.
“Tiểu Du Du, sao cô còn mặc quần lót màu trắng vậy, nếu chảy nước không lau sạch thì sẽ ố vàng đúng không?”
Triệu Du vô cùng xấu hổ, vừa muốn kêu cứu mạng, sau đó tôi vỗ vào chỗ xấu hổ kia làm cho cô ta phát ra âm thanh ưm ưm.
“Đừng kêu nữa, để người nhà cô và hàng xóm xung quanh tới ngắm nhìn cô mặc quần lót trắng, cô thấy có vinh hạnh không? Có cảm giác quý phái không?”
Triệu Du vừa tức vừa vội, lại không dám mở miệng, cô ta sợ phát sinh chuyện như vậy.
Vì thế, cô ta nằm trên ghế, tôi ép cô ta liếm một lần nữa, lấy đầy miệng cô ta.
Đương nhiên cô ta cũng không chịu thiệt, toàn bộ quần lót ướt đẫm là bằng chứng tốt nhất.
Sau khi tôi kết thúc thì vẫn không chịu rời đi, cô ta đánh tôi: “Anh không được làm tôi nữa, anh cút đi!”
“Tôi không cút, tôi thích liếm cô, sớm muộn gì cũng liếm hết lông của cô!”
Có lẽ Triệu Du xấu hổ muốn phát điên rồi, hơn nữa cảm giác ngứa ngáy thoải mái này làm cho cơ thể mềm mại lại run rẩy lên.
“Không cần, cầu xin anh đừng làm tôi, tôi thật sự muốn chết, tôi không chịu nổi!”
Tôi vừa định trả lời, bên ngoài xe có người gõ cửa: “Khụ khụ, người trẻ tuổi, chú ý một chút!”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn bên ngoài cửa sổ, đó là một ông già chững chạc, ăn mặc rất chỉnh tề, giống như ông cán bộ về hưu vậy.
“Được rồi, ông yên tâm, lập tức xong ngay đây!”
Nhân lúc tôi và ông già nói chuyện thì Triệu Du vội vàng trốn phía sau.
Nhưng sau đó cô ta dọa sợ che mặt lại, đầu càng dính sát vào ghế ngồi, giống như sợ ông già này nhìn thấy vậy.
“Bây giờ người trẻ tuổi các cậu, đúng là, đúng là… Không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!”
Ông già mắng ở bên ngoài, chống nạnh đứng trước xe, giống như muốn nhìn thấy tôi vậy!
Tôi quay đầu lại thấy Triệu Du đang run rẩy: “Tôi đã dán kính chống nhìn trộm rồi, người ở bên ngoài không nhìn thấy được, cô không cần sợ.”
Lời tôi nói lập tức có tác dụng, sau đó tôi thấy Triệu Du chậm rãi ngẩng đầu lên, mặt đỏ lộn xộn.
Cô ta thấp giọng nói: “Đó là ba tôi.”
… Hơi xấu hổ nha!
Nhưng hình như cũng có vẻ thú vị nhỉ?
Tôi bò đến chỗ Triệu Du, cô ta bị dọa sợ nên định mở miệng, tôi vội vàng xuỵt ra hiệu: “Ba cô ở bên kia!”
Không có chiêu nào tốt hơn chiêu này cả, cô ta không dám thở mạnh.
Sau đó, tôi lại mạnh mẽ mở cặp đùi thon dài trắng nõn ra một lần nữa, liếm láp mãnh liệt …
Khoảng nửa tiếng sau trôi qua, Triệu Du che miệng ô ô muốn phát điên lên rồi.
Mỗi khi cô ta muốn phóng túng ham muốn của cơ thể ra thì thấy ba mình đang chống nạnh đứng bên ngoài, cô ta không dám kêu, còn phải dùng tay che miệng lại.
“Có phải cô kiềm chế lắm rồi đúng không? Không sao, cô cho tôi làm một lần, cô cho tôi làm một lần thì sẽ thả cô xuống xe.”
Tôi chỉ trêu chọc Triệu Du, không ngờ cô ta đột nhiên ôm lấy đầu tôi, khuôn mặt đỏ bừng, làm cho hai má tôi cũng nóng lên.
Cô ta thấp giọng vội vàng nói: “Anh lái xe đi, tôi cho anh, tôi cho anh, anh muốn chơi tôi thế nào thì tôi cũng phối hợp với anh, anh mau lái xe đi, mau lên!!!”
“Gọi chồng.”
Triệu Du vội vàng nói: “Chồng ơi, chồng tốt, cầu xin anh, mau đi thôi.”
Xem ra Triệu Du thật sự bị ép buộc phải đầu hàng, cũng không biết là do dục vọng trong cơ thể mềm mại ép buộc, hay là ba cô ta đứng ở bên ngoài xe, hoặc là có cả hai lý do.
Vì thế, tôi khởi động xe chở cô ta rời đi.
Trước khi rời đi, tôi còn nghe ông già ở bên ngoài hừ lạnh một tiếng, trong đó đầy hương vị của chiến thắng.
Dường như ông ta rất tự hào!
Tôi dừng xe lại ở một nơi không người tối tăm lại yên tĩnh.
Triệu Du nằm ở ghế phía sau, ngay cả quần cũng lười mặc, lấy nước mắt rửa mặt.
“Trần Cẩn Phong, anh muốn làm gì thì làm đi, tôi chỉ cầu xin anh sau khi làm xong thì hãy buông tha cho tôi, đừng giày vò tôi nữa, tôi thật sự không chịu nổi.
Anh yên tâm, tôi sẽ không báo công an, anh muốn uống thuốc hay là đeo bao thì được, chỉ cần anh cảm thấy thoải mái, sau này đừng quấy rầy tôi là được…”
Triệu Du nói rất nhiều, nước mắt cũng chảy rất nhiều, hai mắt đẫm lệ.
“Cô gọi điện thoại cho người nhà nói đêm nay ở nhà bạn, không trở về.”
Triệu