Hai tay Hoa Tỷ Thần vốn chỉ định giữ chặt eo nàng, nhưng dưới sự không an phận, bàn tay to của hắn từ từ duy chuyển ra phía sau lưng nàng, dọc theo cột sống mà di chuyển lên phía trên, xúc cảm thô ráp khiến cho nàng cảm thấy như có ngọn lửa đang thiêu đốt bản thân, đốt cháy toàn thân Thư Khuynh Mặc, cảm giác được vuốt va này khiến cho Thư Khuynh Mặc vô cùng khó chịu, bàn tay trắng như phấn gắt gao siết chặt, hơn nữa điều khiến Thư Khuynh Mặc cảm thấy phiền lòng nhất chính là thứ ở dưới hạ thân của Hoa Tỷ Thần giờ phút này lại ngóc đầu lên đụng vào nàng. . .Chết tiệt, bộ ngực của nàng không ngừng phập phồng, nàng có thể cảm nhận được đỉnh quy đầu đang cọ xát, mơn trớn nhũ hoa kiều diễm màu hồng nhung kia của mình.Thậm chí còn có thể cảm nhận được sự hơi lạnh của nhũ tiêm, vài gợn nước lăn tăn bao bọc xung quanh, nhẹ nhàng bao lấy đỉnh tuyết hồng nhạt, cảm giác hơi ngứa, không khác gì tra tấn người khác.Còn nữa, nơi mềm mại ở phía dưới cũng cảm thấy không thoải mái, có thứ gì đó cứng rắn, nóng hầm hập đang đặt trước cửa huyệt, Thư Khuynh Mặc đoán được đó là thứ gì, mặt nàng không ngừng đỏ lên giống như đám mây chuyển hồng, máu mũi cũng sắp chảy ra. . .Mẫu thân hiện tại đã bước vào cửa, đầu tiên, cách một lớp màn sa chỉ có thể nhìn thấy dáng đứng lờ mờ của nàng, mở miệng nói: "Khuynh Mặc, nghe nói hôm nay con rất buồn bởi vì phụ thân trách phạt, tính phụ quân rất cứng rắn, cho dù con có là một nữ tử thì ông ấy cũng không nương tay, mẫu thân đặc biệt đến đây để thăm con, từ nhỏ đến lớn con đã được nuông chiều, sao có thể chịu đựng được khi bị phụ thân trách phạt chứ? Kỳ thật khi phụ thân phạt song liền cảm thấy hối hận, nhưng một lời đã nói nên cũng chỉ có thể sai hạ nhân làm đúng quy củ, lại đau lòng đứa con gái bảo bối của chính mình sẽ tức giận mà ở lì trong phòng, nên ta tới đây khuyên con không nên giận dỗi ông ấy. . ."Thư Khuynh Mặc nghe thấy vậy trong lòng cảm thấy đau xót, vội vàng lắc đầu: "Nữ nhân chưa bao giờ oán giận phụ thân, nữ nhân biết mình làm sai, không nên được nuông chiều, chính vì vậy phụ thân mới trách phạt, điều này cũng là vì muốn tốt cho con, muốn con phải ghi nhớ sâu chuyện này để lần sau không được phép tái phạm. . ."Phu nhân của tướng quân vén tấm màn che lên, bước đến gần nàng, yêu thương mà sờ tóc đứa con gái yêu, vô cùng vui mừng: "Mẫu thân biết Thư Khuynh Mặc đã trưởng thành, đã có thể thông cảm cho nỗi khổ tâm của phụ quân. . .Từ nhỏ con đã được chúng ta nuông chiều, trước kia phụ thân và mẫu thân đều chăm chút con từng li từng tí một, nhìn con từ một tiểu nha đầu dần dần trưởng thành, hiện tại đã ra dáng một đại cô nương xinh đẹp, sau đó sẽ gả cho một nhà khác, điều này thật khó có thể chấp nhận. . .Con dưới sự che chở của phụ thân cùng mẫu thân, muốn làm gì thì làm đó, tùy tiện quậy phá, chúng ta vẫn cảm thấy con vô cùng đáng yêu, còn có thể giúp cpn thu dọn cục diện rối rắm. . ."Mẫu thân cầm lấy cây lược giúp nữ nhân chải đầu, khuyên bảo: "Sau khi con xuất giá, nếu phu quân con là người quy củ, cha mẹ chồng cũng cảm thấy con vô lễ, làm càn. . .Cho nên hiện tại cha con mới phạt con, bởi vì ông ấy sợ sau khi con tái giá, hành động tùy hứng sẽ khiến bản thân chịu nhiều ủy khuất, chính vì thế mới phạt con nặng như vậy, ông ấy cũng ở trong phòng kiên trì chép chữ nhẫn, nói tính cách vốn hùng hùng hổ hổ, nếu viết xấu, vậy thì ở trong phòng chép gấp mười lần. . .Vừa nãy ta khuyên ngăn, nhưng ông ấy vẫn kiên định với chủ kiến của mình, chép đi chép lại. . ."Thấy mẫu thân đi vào, Thư Khuynh Mặc sợ tới mức không dám thở mạnh, sợ mẫu thân sẽ phát hiện ra manh mối gì. . .Tuy nhiên lại nghe được những lời đầy tình cảm này của mẫu thân, còn nghe thấy phụ thân vốn là người của quân doanh, ghét đọc sách lại phá lệ đọc, rõ ràng là chuyện buồn cười nhất mà Thư Khuynh Mặc nghe được trong thời gian gần đây, tròng mắt lấp lánh, những giọt lệ ẩn hiện như sắp rơi.Nàng cầm lấy bàn tay đang chải đầu mình của mẫu thân, nói: "Nữ nhân bất hiếu, khiến cho mẫu thân cùng phụ thân phải suy nghĩ nhiều. . .Nữ nhân không lấy chồng, cả đời này đều ở trong tướng phủ làm con gái của hai người có được không. . ."Vừa dứt lời, bàn tay thô to dưới nước đã véo thật mạnh vào bờ mông của nàng, dường như không đủ, bàn tay to giận hờn như đang trút giận vào bờ mông nàng, khiến nơi bị véo đỏ hồng lên, bờ mông to, trắng mịn vì sự vuốt ve, xoa nắn mà không ngừng run rẩy. . .Thư Khuynh Mặc vội ngậm chặt mồm, nhịn xuống cơn run rẩy, suýt chút nữa thì nàng phát ra tiếng thở dốc, tên thư sinh ngu ngốc chết tiệt này, chờ mẫu thân đi rồi, xem nàng xử hắn thế nào. . .Phu nhân tướng quân không phát hiện ra có điểm nào không đúng, nàng cười nói: "Khuynh Mặc ngốc, làm gì có cô nương nào mà cả đời cũng không gả chồng. . .Để mẹ nói cho con nghe, lấy một người lỗ mãng như phụ thân con cũng là một chuyện tốt, hồi con còn ở trong bụng mẹ, Thừa tướng đại nhân cùng công tử nhà họ Hoa kia đã có đính ước với nhau, lúc ấy sau khi ta biết liền vô cùng giận dữ, còn chưa biết đối phương sau khi lớn lên sẽ là người như thế nào mà đã hứa hôn, hơn nữa, mẫu thân còn thấy hồi bé cậu ta vô cùng ốm yếu, bệnh tật, liền bắt cha con tìm Thừa tướng đại nhân đã xin giấu chuyện hôn ước này. . ."Phu nhân tướng quân nhìn con gái một cách yêu chiều: "Hiện tại xem ra ta mới là người ngu xuẩn, Hoa công tử không chỉ có dáng vẻ thanh tú nho nhã như