Thư Khuynh Mặc vô cùng vui vẻ chống hàm, chuẩn bị chăm chú quan sát bảo bối “Sẽ động” đó, kết quả nhìn thấy cự vật vẫn luôn giấu bên dưới vải bố đó, không khỏi có chút thất vọng. Trong trí tưởng tượng của nàng, bảo bối đó sẽ trắng trắng mềm mềm, có dáng vẻ rất xinh đẹp rất đáng yêu, nhưng bây giờ thứ nàng nhìn thấy lại không hề như vậy.Bên trong đám cỏ dại lộn xộn đen thui, đang ẩn giấu cự vật dài màu hồng dường như đang căng cứng, lắc đầu sống động, nó dường như rất không quen với việc phơi bày trong không khí như một điểm sáng nhút nhát, thô ráp và dài, cảm thấy tay nhỏ của nàng không thể nắm lấy toàn bộ.Đỉnh trụ là đầu nấm màu nhạt, bên ngoài linh khẩu màu thịt hồng vẫn còn thấm vết nước nhạt, mà ở bên dưới là hai quả cầu nhỏ hình tròn, dường như tăng thêm vài phần đáng yêu cho dáng vẻ hung dữ đó, ngay cả như vậy, quan sát tổng thể, vẫn là rất xấu.Thư Khuynh Mặc nói thẳng, “Hừm…Xấu quá…Ta không thích bảo bối này, thật khó coi, hơn nữa tại sao nó ở chỗ này của ngài là không giống chỗ đó của ta…”“Bởi vì đây là bảo bối độc nhất vô nhị của ta, không có mấy người có thể nhìn thấy, nàng không thích nó, nó không vui đâu. Nàng xem, nàng vừa đè nó bị thương, vừa đỏ vừa sưng, bây giờ nàng còn thẳng thừng nói nó xấu, đến cả ta cũng không vui, nàng lại gần chạm vào nó, hôn nó được không… …” Hoa Tỉ Thần bắt đầu lừa gạt tiểu cô nương.Hắn không cảm thấy có gì không đúng, tiểu cô nương đều nói vật này của hắn khó coi, khiến cho tự tôn của hắn ít nhiều bị tổn hại, muốn chút bồi thường thì có sao? Hơn nữa ánh mắt sáng quắc của nàng nhìn chằm chằm vật đó, sự căng tràn và mềm mại trước ngực cũng đè trên đầu gối của hắn, cảm thấy vật dưới hông càng lúc càng tức giận bừng bừng, nóng hổi cương cứng.“Ơ, nhưng… Thật sự xấu mà, tỉ mỉ nhìn lại vẫn rất xấu nha, thật sự là ta đè sưng nó sao…” Thư Khuynh Mặc nghe lời, lại gần xem xét kỹ hơn, nhưng càng xem càng thấy vật này hung dữ đáng sợ, trên thân trụ còn có những gân xanh nổi lên, cực kì rợn người.Hơn nữa càng kì quái là, rõ ràng nàng không thích nó, nhưng giữa hai chân càng lúc càng dính lại. Nàng không an phận lắc người, nhỏ giọng ngập ngừng cự tuyệt: “Ưm, dài thế này, quá thô ráp, không muốn, ta không muốn sờ nó, càng không muốn hôn nó… …”“Thử xem, nàng xem nhiều, sẽ phát hiện nó vẫn rất đẹp…” Hoa Tỉ Thần nghe giai nhân vô tình khen ngợi cự vật của mình vừa dài vừa thô, tâm tình không khỏi rất vui mừng. Giọng nói từ tính mát lạnh mang theo vẻ nhẹ nhàng mê hoặc có hơi khàn khàn.Hắn thấy giai nhân nghe lời, tiến lại gần mình, đôi môi đỏ mọng bị hắn hôn hơi sưng lên thốt ra từng lời, khí tức mềm mại thơm mát đánh vào dục vọng nóng rực của hắn, khiến cho vật đó càng lúc càng sưng to và đau đớn. Nó dường như có ý thức của mình nên rung lắc thân trụ, đầu nấm lần lượt lắc lư