Hành vi mà một quân tử nên tránh không được nhìn nhưng Hoa Tỷ Thần nghĩ đến việc mình và nàng đã cùng nhau trải qua một đêm xuân. Nên nhìn, không nên nhìn, nên động hay không được động, tất cả đều đã nhìn đã sờ rồi. Ngược lại, lại không có cái gì cần phải kiêng kỵ, hắn chỉ muốn biết miếng vải bố kia dùng để làm gì thôi!Cho nên hắn quang minh chính đại rình xem thiếu nữ thay quần áo. Nhìn mỹ nhân chậm rãi cởi bộ quần áo che khuất cơ thể ra, lộ ra bờ vai trắng nõn tinh tế, sau đó lộ tiếp...Ặc, sau đó là khi quần áo đã cởi ra được một nửa, Thư Khuynh Mặc không cẩn thận làm rơi miếng vải xuống đất. Phải tiếp tục cởi mới đúng chứ! Nhưng rất nhanh, hắn không còn oán trách nữa. Vì cái góc độ hiện tại càng khiến công việc rình coi của hắn dễ dàng hơn.Thư Khuynh Mặc đúng lúc đối mặt với cửa sổ để nhặt đồ, bộ quần áo nửa cởi của nàng khiến đường viền cổ dán từ bả vai đến trước ngực. Sự lộ liễu này không những đúng chuẩn để lộ ra vùng vai duyên dáng và xương quai xanh khêu gợi. Thêm cả nàng nghiêng đang mình, khiến hình dáng của cặp vú căng tròn kia càng được phác họa hoàn mỹ.Cái viền cổ chỉ giữ được hai vú một cách lỏng lẻo. Thêm cả chỗ vải vóc kia bó sát vào, buộc vòng quanh hai đường cong cao ngất ngưởng. Hoặc cũng vì động tác cúi người của Thư Khuynh Mặc càng phóng đại thứ nặng trình trịch kia. Giữa hai núi là một khe sâu không thấy đáy. Nếu có một ngón tay cắm vào, có lẽ không thể rút ra được đâu!Cảnh xuân đột ngột đập vào mắt khiến Hoa Tỷ Thần không khỏi nuốt nước miếng. Chú chim non lần đầu tiên được nếm mùi vị của nữ nhân. Dù hắn luôn mặc niệm trong lòng là không có gì không có gì, đêm qua hắn mới biết được thứ này mềm mại quá nhưng đôi mắt vẫn nhìn thẳng như trước. Hoàn toàn không cam lòng rời mắt.Thiếu nữ trong phòng chưa phát hiện bên ngoài có người. Nàng nhặt mảnh vải kia rồi đứng lên. Xuyên qua lớp quần áo mỏng manh, lờ mờ có thể thấy đôi gò xinh đẹp to trắng mềm mại vì đứng dậy nhanh chóng mà hơi nảy lên. Nụ đỏ tươi suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ áo. Hoa Tỷ Thần cảm thấy có một đàn nai con suýt chút nữa nhảy ra khỏi cổ họng mình. Chỉ có điều người đẹp nhặt xong rồi xoay người đi, chưa phát giác ra khiến người ta phải bóp tay thở dài.Một nơi gió mát, xen lẫn vài vệt lạnh của sương sớm, thế mà Hoa Tỷ Thần đứng ngoài cửa sổ lại cảm thấy cơ thể nóng lên, miệng đắng lưỡi khô. Sau cánh cửa, thiếu nữ phóng đãng đã cởi bỏ mọi quần áo trên người. Dù không được nhìn chính diện bộ ngực sữa cao kều kia nhưng theo chất liệu mỏng manh của trang phục dần dần đi xuống, da thịt mịn nhẵn hiện ra từng chút từng chút một. Nét xương bướm đẹp đẽ trên lưng cũng có thể thấy rõ...Trong kia lượn lờ đường cong mê người. Vòng eo nhỏ nhắn bình thường uốn mình như liễu, còn cả bờ mông căng nẩy ngạo nghễ ưỡn lên. Mà phía dưới lại là điểm giới hạn mắt có thể nhìn được, không cách nào nhìn nữa. Chẳng qua những phần chiếu được vào mắt đã quá mức xinh đẹp, quá hấp dẫn, quá