Ban đêm.Thư Khuynh Mặc lo sợ bất an trở lại phòng ngủ, không biết nên đối mặt với Hoa Tỷ Thần như thế nào. Sau phát hiện hắn không hề ở trong phòng mới thở phào một hơi. Đang cân nhắc xem người này đang ở nơi nào thì Thư Khuynh Mặc đột nhiên phát hiện thư phòng kế bên đèn đuốc sáng trưng.Nàng đẩy cửa nhìn vào, quả nhiên, Hoa Tỷ Thần chưa bao giờ đến thư phòng nay lại đang nghiêm túc ngồi sau bàn học. Bộ dáng như đang ôn bài rất chăm chú khiến nàng kinh ngạc hỏi: "Tỷ Thần huynh đang làm gì vậy? Trước kia không phải huynh..." Không bao giờ bước chân vào thư phòng hay sao? Xưa đến nay, sau khi tan học về chỗ ngủ, hắn không đi nằm thiếp đi thì cũng tìm một nơi yên tĩnh luyện võ. Hôm nay cũng là lần đầu tiên đến thư phòng, thật là kỳ lạ!Hoa Tỷ Thần đang chuyên tâm ôn bài nghe thấy giọng nói của Thư Khuynh Mặc thì ngẩng đầu lên, mỉm cười dịu dàng: “Buổi học hôm nay ngu huynh đây lại ngủ, được Khuynh Mặc đệ suy xét đến tình nghĩa đồng phòng, nói với tiên sinh sự thật là ngu huynh ngủ gật. Bị phu tử trừng phạt, lại được Khuynh Mặc khuyên nhủ, ngu huynh biết vậy đã chẳng làm. Lúc trước không hề cố gắng đọc sách, đúng là uổng phí tâm tư tiến thủ. Lúc này nghĩ lại chỉ cảm thấy thật hổ thẹn. Tại đây, ngu huynh trịnh trọng cảm ơn Khuynh Mặc đệ, khắc sâu vào trong ngũ tạng!”Thư Khuynh Mặc nghe thấy hai chữ Khuynh Mặc thân thiết kia, thiếu chút nữa thì xù lông. Hình như nàng và hắn chưa có quen biết đến mức này nhỉ! Không ngờ người này lại nói chuyện ôn hòa, khiêm tốn, tao nhã, lễ độ đến thế. Nếu đêm qua không thấy bản mặt vô sỉ hạ lưu đùa giỡn con gái nhà lành của hắn thì lúc này nàng đúng là bị ngôn từ của hắn lừa rồi.Nàng ngượng ngùng cười định chào tạm biệt, không thèm ở chung phòng với tên vô sỉ này. Nhưng người ta đã khách khách khí khí như thế, nàng cũng không thể nổi giận được: “Tỷ Thần huynh đừng khách khí, ta và huynh cùng trường, lại còn là bạn cùng phòng. Thấy huynh đài thất thần ngủ gục nên muốn nhắc nhở một hai. Chuyện hôm nay đột nhiên xảy ra nên phải hốt hoảng báo cho tiên sinh. Huynh đài không trách tại hạ đường đột, thật sự không dám kể công. Tỷ Thần huynh cứ dùng chỗ này đi, ta đi tìm chỗ khác ôn bài!”Hoa Tỷ Thần sao có thể để Thư Khuynh Mặc rời đi như vậy. Hắn vội vàng đi tới, thân thiết bám vai Thư Khuynh Mặc đang chuẩn bị rời đi. Làm bộ dáng như anh em tốt, dùng lực kéo nàng đi xuống trước bàn, không cho từ chối: “Khuynh Mặc đừng đi, đây là thư phòng của hai người chúng ta, sao ta có thể độc chiếm được chứ. Hơn nữa những lời mà ngu huynh đã nói ở buổi sáng đều là phát ra từ tận đáy long, ngu huynh thật tâm hy vọng được Khuynh Mặc đa tài trợ giúp, có thể chỉ dạy một vài bài cho ngu huynh.”Thấy ánh mắt nghi ngờ của Thư Khuynh Mặc, Hoa Tỷ Thần gãi đầu một cái, xin lỗi rồi bổ sung vài câu: “Ngu huynh ăn ngay nói thật, Khuynh Mặc hiền đệ tuyệt đối không nên chê cười ta. Thật ra trừ bài giảng, còn có cái khác nữa. Hôm nay hiền đệ nói… nói mỹ nhân không thích tên mãng phu thô bỉ. Đương nhiên là ta mong muốn người con gái trong lòng sẽ thích mình. Cho nên… hiền đệ đừng che giấu, đừng từ chối giúp ta!”“… Ban ngày tại hạ cũng hơi quá đáng, bịa chuyện ra, năm nay ta gần mười bảy, chưa có người thương, làm gì biết mỹ nhân thích dạng nam tử nào. Chỉ là dạng thích ba hoa thổi phồng mà thôi, tại hạ thật sự không giúp gì được cho Tỷ Thần huynh rồi!” Thư Khuynh Mặc vội vã từ chối. Nàng làm gì biết cách theo đuổi con gái chứ, nhưng cái tên bại hoại Hoa Tỷ Thần này đã có người trong lòng rồi mà tối qua còn làm cái chuyện kia với nàng! Khốn kiếp khốn khiếp!Đôi mắt nàng đảo quanh, giả bộ như lơ đãng hỏi thăm: “Thứ cho tiểu