Mục Thất đưa cô về nhà.
Trên xe hai người nói chuyện rất vui vẻ.
Không ngờ vừa dừng xe trước cổng thì bắt gặp xe của Hạc Dư và Hạch Trân cũng đã về.
Vừa bước xuống xe thì cô hơi lo sợ.
" Anh về rồi à?"
" Ai đây?????"
" À là bạn của tôi."
Mục Thất bắt tay và chào hỏi anh.
" Chào anh tôi tên Trình Mục Thất, là bạn thanh mai trúc mã của Tuệ Lâm. "
" Tôi là Hạc Dư chồng của Tuệ Lâm."
Sau khi chào hỏi xong, Mục Thất quay sang nói với cô.
" Thôi nếu không có việc gì thì anh về trước đây, hôm khác chúng ta lại gặp nhau."
" Vậy cũng được anh về cẩn thận."
Mục Thất và cô nói chuyện, cười nói rất vui vẻ.
Bất chợt nụ cười ấy của cô bị Chồng cô chú ý. truyện tiên hiệp hay
Anh nhìn cô một cách chăm chú, nụ cười của cô thật sự rất đẹp, tỏa sáng như hoa hướng dương.
" Anh..anh, anh bị làm sao vậy?"
Hạch Trân vì thấy anh nhìn cô chằm chằm mà khó chịu lay cánh tay anh.
" Không có gì, em vào nhà trước đi."
" Ngoài này gió lạnh lắm."
" Ừm, vậy em vào nhà trước."
Thấy cô vẫn còn nói chuyện mà không vào nhà anh khó chịu.
Nhưng đặc biệt hơn anh mắt của anh đang hướng về chiếc áo cô đang khoác trên vai.
Anh suy nghĩ:
Chiếc áo đó không phải là của mình, vậy là.....
Anh càng tức giận hơn, đi lại chỗ hai người họ.
Anh giật cái áo xuống, ném về hướng Mục Thất.
" Trả cho anh."
" Chúng ta vào nhà thôi." anh nói với cô
" Ở ngoài này gió lạnh, không tốt cho hai mẹ con đâu..."
Mục Thất nhìn anh và cô như vậy cũng có chút khó chịu.
" Sao em có..."
" Cô ấy có thai rồi."
" À.. vậy sao, chúc mừng em."
" Em c..ảm ơn anh." Vẻ mặt cô khi trả lời để lộ rõ vẻ nuối tiếc.
Là cô có lỗi với Mục Thất, là cô không giữ lời hứa.
" Thôi anh về đây, em vào nhà đi, không sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe."
Tạm biệt xong.
Cô vào nhà thì bị ảnh cảnh cáo.
" Sau này cấm cô gặp cậu ta nữa."
"